Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 311
Cập nhật lúc: 2024-11-13 15:43:32
Lượt xem: 50
Chương 311:
“Các người tại tới rồi à?“ Giọng nói phụ nữ có vẻ quyến rũ vang lên trên đỉnh đầu, kèm theo đó là tiếng cười khanh khách. Tiếc là Chu Hải mới cười được hai tiếng đã vỡ giọng kêu lên một tiếng thảm thiết thê tương. Lưu Viễn Sơn theo bản năng ngẩng đầu lên, trong thấy Hàn Hướng Nhu bóp cổ Chu Hải với vẻ mặt vô cảm, lạnh lùng hỏi: “Mày tự mình đi ra hay là tao đánh mày tăn ra?”
Ông ta trợn tròn mắt nhìn, mặc dù Tằng Hiền Lương vẫn luôn nói với ông ta rằng cô cực kỳ tài giỏi. Nhưng mà Lưu Viễn Sơn tại cho rằng cô chỉ hiểu biết rộng về phong thủy các loại, tìm đúng phương hướng và chôn những pháp khí kia xuống đất thì những ảo ảnh quỷ hồn kia sẽ không xuất hiện. Tuy nhiên ông ta thật sự không ngờ Hàn Hướng Nhu lại còn biết đánh nhau, quan trọng là Chu Hải bị cô bóp cổ lại không dám nhúc nhích dù chỉ một chút, toàn thân lão ta run rẩy như cái sàng.
Tính kiên nhẫn của Hàn Hướng Nhu không tốt cho lắm, cô thấy nữ quỷ nhập vào người không chịu đi ra, bèn dứt khoát vung một bạt tai thật mạnh lên mặt Chu Hải, đánh cho một bóng dáng màu trắng bay ra khỏi thân thể lão ta. Thân thể của lão ta lắc lư 2 lần rồi ngã xuống, nào ngờ lại vừa khéo ngã trên đống sỏi vụn, hại Chu Hải phải nhảy dựng lên.
Chu Hải xoa xoa eo, ôm dấu tay đỏ chót trên mặt mà ngẩn ra, đợi đến khi thấy rõ cảnh tượng xung quanh, lão ta lập tức ngơ ngác. Lão ta nhớ mình đi cùng với Lưu Viễn Sơn và Tô Minh, sao Tô Minh lại biến thành Tằng Hiền Lương rồi? Sao đồng nghiệp cướp mối làm ăn kia cũng tới nữa?
TBC
Trên mặt Chu Hải thoáng hiện lên vẻ mờ mịt, luôn cảm giác mình chóng mặt, hình như đã quên mất gì đó. Lão ta nghĩ hồi lâu vẫn cảm thấy trong đầu hỗn loạn, chỉ có thể giả vờ giả vịt bày ra vẻ mặt bất mãn: “Tổng giám đốc Lưu, ông Tằng, tại sao 2 người lại dẫn tên lừa đảo này đến chứ? Đây chẳng phải là phá đám tôi ư?”
Chu Hải thấy Lưu Viễn Sơn nhìn mình với ánh mắt vi diệu, trong lòng hơi bất an, chỉ là lão ta vẫn mạnh miệng nói: “Tôi không thích người khác có mặt lúc tôi làm việc, ông mau chóng bảo bọn họ đi đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-311.html.]
“Được rồi, đừng giả vờ nữa.” Lưu Viễn Sơn không nhịn được vốc một nắm tro trong chậu giấy đã tắt lửa ném lên mặt lão ta: “Trợn to mắt chó của ông mà nhìn đi, nếu không phải đại sư Hàn ra tay, nữ quỷ kia còn đang ở trong người ông đó.”
Chu Hải chưa kịp hiểu rõ tình hình đã bị ném vào mắt, đợi đến khi lão ta lau sạch tro trên mặt, lại trong thấy trước mắt có một con nữ quỷ mặc đồ trắng đang lè lưỡi nhìn mình. Lão ta sợ đến nỗi trượt chân nặng nề ngã xuống đất, duỗi chân tè ra quần, hoảng sợ gào khóc: “Quỷ! Quỷ kìa!”
Hàn Hướng Nhu ném nữ quỷ lên người Chu Hải, nhìn lão ta với vẻ mặt hờ hững: “Không phải ông muốn làm phép à? Vậy ông làm đi.”
Chu Hải sợ hãi nhảy dựng lên, lăn lộn bò ra xa nữ quỷ, còn thiếu kêu cha gọi mẹ nữa: “Quỷ kìa! Cứu với!”Lúc này nữ quỷ cũng bị Hàn Hướng Nhu dọa sợ, hoàn toàn không có thời gian gây rắc rối cho lão ta, mà là nhân cơ hội định chạy đi. Thế nhưng quần áo trắng trên người cô ta quá chói mắt, cô ta vừa mới vụt qua chạy được 2 đến 3 mét đã cảm nhận được một luồng sức mạnh túm lấy. Đến khi nữ quỷ hoàn hồn lại, cô ta phát hiện mình lại bị Hàn Hướng Nhu bắt được, lập tức bày ra dáng vẻ rất muốn chết: “Đến cùng cô muốn thế nào?”Hàn Hướng Nhu khoanh tay nhìn cô ta: “Cô c.h.ế.t khi nào? Quỷ ở đây là sao?”
Nữ quỷ gãi gãi đầu, không dám giở chiêu trò với cô, thành thật trả lời: “Tôi bị người ta siết cổ c.h.ế.t vào 35 năm trước, hài cốt bị chôn ở chỗ này. Ban ngày tôi không thể ra ngoài, tối đến ra ngoài thì nơi này lại biến thành một thế giới khác, tôi hoàn toàn không có cách nào rời khỏi nơi đây, vẫn luôn vòng quanh nơi này trong 35 năm nay.”Nữ quỷ ấm ức chỉ vào Chu Hải, nói: “Tối hôm qua tôi nhập vào người lão ta định nhân cơ hội rời đi, lại không ngờ nhập vào rồi thì không ra được.”Hàn Hướng Nhu hỏi tiếp: “Vậy những con quỷ khác thì sao?”
Nữ quỷ thở dài: “Là quỷ trước giải phóng. 80 năm trước, nơi này có một thôn làng nhỏ luôn gặp phải quân Nhật xâm lược, quân Bát Lộ sắp xếp mai phục ở đây muốn một lưới bắt hết đám giặc xâm lược kia. Ai ngờ đám ngoại xâm kia chỉ mở đường, đằng sau còn có mấy chiếc xe quân dụng vận chuyển đạn dược. Sau đó không biết vì sao mà 5 chiếc liên tục bị lật rồi lăn xuống sườn núi phát nổ, không chỉ có người của 2 bên đều c.h.ế.t hết, ngay cả người trong thôn cũng chẳng còn một ai.”