Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 306
Cập nhật lúc: 2024-11-13 15:37:12
Lượt xem: 38
Chương 306:
Nhân viên bảo vệ trẻ tuổi mở điện thoại di động của mình lên xem báo thức, cũng chăng phát hiện ra bất kỳ khác thường nào. Ngày nào cậu ta cũng cài chuông báo thức, những lúc khác đều bình thường, chỉ không nghe thấy sau nửa đêm, có lẽ bọn họ thật sự ngủ quá say thôi. Bọn họ cầm điện thoại đi động tên, mặc áo khoác ra ngoài tuần tra. Bảo vệ vừa đẩy cửa ra ngoài: “Oi, tối hôm qua trời mưa, mặt đất đều ướt rồi.” Bốn người vòng quanh công trường cũng không phát hiện cái gì không ổn. Đợi đến khi một người trong đó ra ngoài mua đồ ăn sáng trở về, đội trưởng bảo vệ vừa ăn cơm vừa lầm bầm: “Tôi luôn cảm giác hình như mình đã quên cái gì đó thì phải?”
Bốn người ngẩng đầu liếc nhìn nhau, vẻ mặt mờ mịt biến thành khiếp sợ: “Má nó, chẳng phải tối hôm qua ông chủ lớn kia dẫn 2 người đến xem phong thủy gì đấy à? Bọn họ đã đi chưa?”
Người ra ngoài mua đồ ăn về sợ đến nỗi bánh bao trong tay cũng rớt xuống: “Chưa, lúc tôi ra ngoài, ổ khóa vẫn móc trên cửa, không ai ra ngoài cả.”
Bốn người bỏ đồ ăn trong tay xuống vội vàng chạy ra ngoài, công trường đã tuần tra, nơi duy nhất chưa kiểm tra chính là trung tâm thương mại đang xây dựng. Bọn họ vội vàng qua đó bắt đầu tìm kiếm, chẳng bao lâu sau đã tìm thấy Lưu Viễn Sơn và Tô Minh ngất xỉu ở sau đống gạch ở tầng 2. Bảo vệ vội vàng gọi điện thoại cho Tằng Hiền Lương, lại gọi thêm hai nhân viên bảo vệ khác khiêng hai người đang hôn mê bất tỉnh vào phòng bảo vệ.
Đội trưởng bảo vệ cúp máy xong thì dẫn những nhân viên còn lại đi tìm mấy vòng cả trong lẫn ngoài đều không thấy Chu Hải. Hai người liếc nhìn nhau, trong lòng thầm nói: “Có phải đại sư đó đã tự mình chạy đi rồi không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-306.html.]
“Nhưng mà ổ khóa vẫn còn móc trên cửa mà, người hẳn là không ra ngoài mới đúng!”
Hai người càng nghĩ càng cảm thấy sống lưng lạnh toát, 3 người này thì có 1 người mất tích 2 đã ngất xỉu. SÔng hết lần này đến lần khác bọn họ ngủ một mạch đến trời sáng, hoàn toàn không phát hiện ra chuyện khác thường nào, việc này quả thực nghĩ thế nào cũng rất kỳ quái. Bọn họ sợ hãi khi nhìn tòa nhà trống trải, đội trưởng bảo vệ nhân cơ hội nói: “Chúng ta về trước đã, đợi tổng giám đốc Tằng đến rồi hẵng nói.”
Khoảng 20 phút sau, Tằng Hiền Lương lo lắng vội vã lái xe tới, dừng xe xong thì ngay cả chìa khóa cũng không rút, lập tức vọt thẳng vào phòng bảo vệ: “Người sao rồi?”
Đội trưởng bảo vệ khó khăn trả lời: “Có vẻ như họ đang ngủ, còn nữa vị đại sư kia biến mất rồi.”Lúc này Tằng Hiền Lương không quan tâm đến đại sư gì nữa, mau chóng nói bảo vệ đưa người lên xe đến bệnh viện trước rồi nói sau. Ông ta lái xe đi, người phụ trách bảo vệ ban ngày cũng đến, đội trưởng bảo vệ lại lần nữa dẫn người tiến hành tìm kiếm.Lưu Viễn Sơn và Tô Minh được đưa đến bệnh viện, sau khi được khám xong cũng không có vấn đề lớn nào. Kết luận cuối cùng là mệt mỏi quá độ, bác sĩ truyền dịch dinh dưỡng cho họ trong phòng bệnh ngoại trú. Tằng Hiền Lương nhớ đến người đã mất tích kia, phải quay lại công trường đi tìm. Ông ta bèn gọi hai nhân viên hành chính của công ty mình đến bệnh viện trong chừng Lưu Viễn Sơn và Tô Minh.
Dịch truyền được một nửa thì Lưu Viễn Sơn tỉnh dậy, ông ta sợ hãi khi nhớ đến chuyện tối hôm qua, sao lúc đầu mình lại chọn một chỗ như thế chứ! Nhưng bây giờ nhiều tiền đã đầu tư vào rồi, nếu hiện tại ông ta rút lui thì chắc chắn sẽ lỗ đến tán gia bại sản. Lúc này ông ta mới nhớ đến những lời Tằng Hiền Lương nói, thư ký Hàn của tập đoàn Thần Huy nói mảnh đất này có vấn đề rất lớn. Nếu không thay đổi phong thủy, chẳng những giờ đây sự cố nhỏ liên tục xảy ra, ngay cả việc kinh doanh sau này cũng sẽ xảy ra vấn đề, nói không chừng còn xảy ra chuyện lớn.Bấy giờ Lưu Viễn Sơn mới thực lòng tin phục, bản thân đã đắc tội với đại sư thật sự, còn hớn hở mời một đại sư giả mạo về. Ông ta thở dài một hơi, liếc nhìn đồng hồ đeo tay lại thấy đã hơn 11 giờ. Ông ta nhớ Tằng Hiền Lương từng nói nếu muốn mời đại sư Hàn thì phải đến trước 12 giờ trưa, quá thời gian thì thích tìm ai thì tìm người đó. Lưu Viễn Sơn lập tức không dám chậm trễ nữa, mau chóng gọi y tá rút kim truyền ra, bắt taxi chạy thẳng đến tập đoàn Thần Huy....
TBC
Mấy người Hàn Hướng Nhu, Trần Lâm và Khương Manh Manh đến căn tin của công ty ăn cơm, Cố Bách Nhiên hết sức xem trọng phương diện bảo đảm hậu cần của công ty. Căn tin đã thuê đầu bếp cao cấp để chuẩn bị đồ ăn, không chỉ có đặc sản của nhiều hơn, còn có cả đủ loại đồ ăn Tây, nhân viên có rất nhiều lựa chọn.