Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 301
Cập nhật lúc: 2024-11-13 15:19:14
Lượt xem: 56
Chương 301:
Lúc này, Lưu Viễn Sơn đang trong phòng chờ với tỉnh thần hốt hoảng, toàn thân ông ta rét lạnh khi nhớ đến trải nghiệm tối hôm qua, từ trước đến giờ ông ta không biết trên đời này lại có thứ đáng sợ như thế. Chiều hôm qua, Tằng Hiền Lương gọi điện thoại cho Lưu Viễn Sơn nói về mảnh đất đang xây dựng kia luôn xảy ra vấn đề.
Đại sư được mời tới nói vấn đề có chút nghiêm trọng, trừ khi phải thay đổi phong thủy mới có thể giải quyết. Đối với những chuyện như phong thủy hay chiêu tài này, ông ta đều đi theo đám đông để cầu may mắn thuận lợi. Thật ra trong lòng Lưu Viễn Sơn cũng không quá tin tưởng, ông ta nghe Tằng Hiền Lương giải thích xong liền theo bản năng trả tời: “Tổng giám đốc Tằng, ông gặp phải tên lừa đảo rồi!”
Tằng Hiền Lương nghe thấy lời này lập tức nổi giận, bây giờ địa vị của Hàn Hướng Nhu trong lòng ông ta tuyệt đối là tối cao không ai bằng. Mặc kệ là trị lệ quỷ hay đánh là Phật, ra tay vô cùng dứt khoát, ngay cả là Phật cũng không kháng cự được. Sau đó, Đường chủ Lý gì đó cũng sắp chảy khô m.á.u mà tên tà Phật kia lại không dám tới, vừa nhìn đã biết là bị đánh đến sợ hãi rồi. Đại sư trâu bò như thế, Lưu Viễn Sơn nói cô là tên lừa gạt, đơn giản là tội không thể tha.
Từ trước đến nay Tằng Hiền Lương nổi tiếng tốt tính, sÔng lần này nóng nảy thì chẳng thèm quan tâm gì đến mặt mũi nữa, đốp chát lại đối phương liên tục như pháo liên thanh. Mặc dù Lưu Viễn Sơn có chút lúng túng, thế nhưng ông ta cho rằng Tằng Hiền Lương nghi thần nghi quỷ do chuyện của công trường, bèn miễn cưỡng đồng ý 1 tiếng sau sẽ đến xem xem.
Vốn tưởng rằng bản thân đã nể mặt, ai ngờ ông ta vừa mới đặt điện thoại xuống chưa được bao lâu, Tằng Hiền Lương lại gọi đến. Người kia nói cho ông ta biết đại sư đã đi rồi, nếu muốn mời đại sư giúp mình thì hãy đến tập đoàn Thần Huy hẹn trước.
Lưu Viễn Sơn ngẩn người khi nghe nhắc đến tập đoàn Thần Huy, sau khi vặn hỏi mới biết đại sư này là một thư ký của tập đoàn Thần Huy, mà doanh nhất trẻ tuổi nhất của Lâm Hải là Cố Bách Nhiên lại là đệ tử của thư ký đó. Ông ta lập tức bối rối, đống linh ta linh tinh gì đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-301.html.]
Tuy rằng Lưu Viễn Sơn không quá tin việc này, sÔng không biết những chuyện huyền diệu khó giải thích thì thôi. Nếu như bị người khác nói chuyện xui xẻo, trong lòng sẽ có thêm một chuyện, không nhịn được vừa mắng tên lừa đảo vừa lại nghi thần nghi quỷ. Ông ta ở trong văn phòng càng nghĩ càng phiền muộn, cuối cùng không đọc nổi giấy tờ nữa mà luôn suy nghĩ đến lời nói của Tằng Hiền Lương.
TBC
Lưu Viễn Sơn đi vòng quanh văn phòng một lúc, cảm thấy không ổn, vẫn nên tìm đại sư xem xét, xem như an ủi tâm lý, để tránh không có tâm trạng làm gì. Bấy giờ, ông ta nhớ đến bản thân có người bạn hình như quen biết đại sư gì đó, bèn gọi điện qua.
Nhắc tới cũng đúng lúc, người bạn của ông ta là Tô Minh vừa khéo đang uống trà với đại sư kia. Hai người nghe điện thoại xong liền chạy thẳng đến văn phòng của Lưu Viễn Sơn, sau đó cùng đến công trường với ông ta.
Lúc đó đã là 5 giờ chiều, Tằng Hiền Lương chưa rời khỏi văn phòng ở công trường, thấy Lưu Viễn Sơn dẫn theo 2 người đến bèn mời ông ta vào, muốn khuyên ông ta xuống nước với đại sư Hàn. Lưu Viễn Sơn thấy điệu bộ tức giận của đối tác, vui vẻ nói: “Tôi cũng rất quan tâm đến chuyện phong thủy mà tổng giám đốc Tằng nói, ông xem tôi đặc biệt dẫn theo một vị đại sư tới. Đây chính là đại sư Chu, Chu Hải.”
Tằng Hiền Lương sửng sốt, lại nhanh chóng bình tĩnh lại. Chẳng qua nụ cười không nhiệt tình như lúc trước: “Mời đại sư tới là tốt rồi, để tránh việc công trường luôn xảy ra chuyện, sau này cũng ảnh hưởng đến việc kinh doanh của trung tâm thương mại.”Chu Hải là một người đàn ông béo khoảng 40, 50 tuổi, điệu bộ lạnh lùng thiếu kiên nhẫn: “Tôi đến công trường trước để xem rốt cuộc đã có chuyện gì, có điều mọi người yên tâm. Tôi đã thực hiện rất nhiều lễ cúng kiểu này rồi, bảo đảm chưa đầy 2 ngày sẽ để chỗ này của các ông yên bình trở lại.”Tằng Hiền Lương thấy bọn họ muốn vào công trường, vội vàng lấy 3 cái mũ bảo hiểm ra. Lưu Viễn Sơn thường xuyên tới đây, biết quy tắc ở nơi này, lập tức cầm mũ bảo hiểm đưa cho Chu Hải: “Đại sư, ngài đội cái này đi.”Lão ta sửa lại cổ áo, giọng điệu khinh thường: “Người huyền môn chúng tôi không cần cái này.”
Sắc mặt của Tằng Hiền Lương cũng sa sầm lại: “Đây là quy định của công trường, không đội thì không được vào trong.”Chu Hải dường như cũng không ngờ người này lại đốp chát lại mình như thế, đơn giản là không coi đại sư là mình ra gì, lập tức quay đầu lại giễu cợt hỏi Lưu Viễn Sơn: “Tổng giám đốc Lưu, đây rốt cuộc có phải là trung tâm thương mại mà ông phát triển không? Sao lại có người còn ngạo mạn hơn ông thế?”