Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 294
Cập nhật lúc: 2024-11-13 15:15:02
Lượt xem: 79
Chương 294:
Hàn Nguyệt nghe thấy thế lập tức xoay người nhào về phía Hàn Hướng Nhu : “Chị ơi, chị xem em tu luyện ra đan điền rồi nè. Sư huynh nói em chỉ cần tu luyện ra đan điền thì tốc độ tu luyện sau này sẽ cực kỳ nhanh chóng.” Hàn Hướng Nhu xoa đầu cô bé một cách thân thiết, cười nói: “Hồn phách của em và Điềm Điềm đều trong sạch, đều là hạt giống tốt để tu luyện.” Bây giờ cha mẹ của Hoa Điềm Điềm đã chuyển đến thành phố Lâm hải, chỉ là cô ấy bận tu luyện nên mỗi tuần chỉ có thể về nhà 1 tần nhờ lá bùa Hàn Hướng Nhu cho. Thế nhưng dù là vậy, cha mẹ của cô ấy đã rất thỏa mãn. Bọn họ còn lo lắng Hoa Điềm Điềm nhớ nhà sẽ không tu luyện chăm chỉ, mỗi lần gặp mặt đều dặn dò cô ấy nhất định phải quý trọng cơ hội hiện tại, ngưng tụ thành hồn thể càng sớm càng tốt.
Thật ra thì không cần lời dặn của cha mẹ, Hoa Điềm Điềm cũng sẽ không hời hợt, Vương Uy chính là tấm gương tốt nhất. Chàng trai trẻ c.h.ế.t thảm vì nông nổi trong nhà ma lúc đó đã có thể lộ diện trước mặt mọi người sau mấy tháng tu luyện. Cha mẹ cậu ta thắp hương nấu cơm cho cậu ta 1 ngày 3 bữa, cuộc sống còn tốt hơn cả lúc Vương Uy còn sống.
Hàn Hướng Nhu thấy ba con quỷ tu được mình thu nhận đều tích cực phấn đấu, trong lòng cực kỳ vui vẻ và yên tâm. Cô hớn hở xách túi lớn mình mang đến ra: “Xem xem chị mang về đồ tốt gì cho các em này!”
TBC
Ba con quỷ lập tức ló đầu nhìn vào trong túi, đợi sau khi thấy rõ đồ vật bên trong, ai nấy đều bối rối: “Không phải bùa chú ạ!”
“Đương nhiên không phải rồi! Hôm nay chị ra ngoài, nghe mấy con quỷ ngoài đó nói quỷ cũng thích tiền!“ Hàn Hướng Nhu vui vẻ lấy một cái chậu sứ tới, vừa châm lửa đốt giấy vừa nói: “Lần đầu tiên chị nhận quỷ làm đệ tử nên không có kinh nghiệm, từ trước đến giò chưa từng đốt giấy cho mấy đứa. Để bù đắp cho cả ba, tháng này chị tạm thời sẽ không vẽ bùa chú cho các em nữa, mà sẽ đốt thêm tiền cho các em, mỗi người thêm mấy nén hương thơm nữa!” Ba con quỷ khóc không ra nước mắt: “...” Quỷ không có kiến thức từ đâu ra thế! Có bùa chú rồi ai còn cần vàng mã chú!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-294.html.]
Sau khi con người qua đời, dựa theo tập tục thì người nhà sẽ đốt chút vàng mã gửi gắm nỗi thương nhớ vào mỗi tiết Thanh minh, Trung nguyên, mùng 1 tháng 10 và Tết âm lịch. Đây là phong tục truyền thống của người Trung Quốc vào trăm ngàn năm qua, sÔng hiện giờ lại chẳng có quá nhiều người thật sự tin rằng người nhà đã qua đời có thể nhận được. Rất nhiều gia đình đều tùy tiện mua một ít để đốt, một vài người trẻ tuổi còn dứt khoát mua hoa về đặt đó xem như lễ truy điệu. Trong lòng người sống được an ủi thì thôi, c.h.ế.t rồi thì tương đối thảm, nghèo mà!
Chẳng hạn như nữ quỷ từng xin Tằng Hiền Lương thắp hương chính là một con quỷ vô cùng nghèo khổ, một năm cũng chỉ nhận được 2 lần vàng mã vào Thanh minh và Tết âm lịch. Chừng đó hoàn toàn không đủ dùng, hơn nữa đồ ăn mà quỷ có thể ăn còn quý giá hơn vàng mã, số tiền trong túi kia của cô ta cũng chẳng đủ cho bản thân ăn 2 bữa cơm. Những con quỷ ở cùng với cô ta cũng ở trong tình trạng gần như thế. Nếu như Lý Thiên Minh hoặc là Tiền Hữu Đức bày đồ cúng đốt giấy cho bọn họ mỗi ngày, bọn họ tuyệt đối sẽ không chạy nhanh hơn bất kỳ ai giống như hôm nay.
Mặc dù nghèo là bệnh chung của rất nhiều quỷ, sÔng đối với 3 con quỷ Vương Uy, Hoa Điềm Điềm và Hàn Nguyệt mà nói, chuyện này vốn dĩ không tồn tại. Từ khi cha mẹ của Vương Uy biết con trai làm quỷ tu, bọn họ nấu đồ ăn ngon 1 ngày 3 bữa, thắp hương trước di ảnh chưa bao giờ gián đoạn. Đốt vàng mã lại giống như cho tiền tiêu vặt, nhớ lúc nào là đốt một chậu lúc đó. Vàng mã mà cậu ta tích góp lại cũng nhét đầy mấy cái rương. Lúc còn sống, cậu ta là một sinh viên bình thường, c.h.ế.t xong đã lập tức biến thành nhà giàu.
Hoa Điềm Điềm cũng gần giống thế, cha mẹ cô ấy vì con gái mà dứt khoát chuyển nhà đến Lâm Hải, chính là để ở gần và cho con gái ăn cơm canh nóng hổi mỗi ngày. Cha Hoa và mẹ Hoa trừ nấu đồ ăn ngon ra còn thích mua đủ loại quần áo xinh đẹp đốt cho cô ấy. Thấy con gái ăn mặc xinh đẹp, hai phụ huynh khỏi phải nói vui vẻ đến cỡ nào.
Mặc dù cha mẹ ruột và bà nội ruột của Hàn Nguyệt chẳng khác nào súc vật, thế nhưng cha Hàn mẹ Hàn và phụ huynh nhà họ Hoa lại thích sự thân thiết và ngoan ngoãn của cô bé. Bọn họ cũng đau lòng về những gì đã xảy ra trong lúc cô bé còn sống, thương cô bé giống như thương con cái mình. Theo lẽ thường, sau khi người biến thành quỷ thì gần như sẽ không thay đổi dáng vẻ, sÔng Hàn Nguyệt là được cha mẹ hai nhà vỗ béo, đồ chơi và đủ loại quần áo mới lại được cung cấp liên tục. Điều kiện cuộc sống tốt đến nỗi ngay cả Hoa Điềm Điềm cũng hâm mộ.