Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 285
Cập nhật lúc: 2024-11-12 07:08:15
Lượt xem: 57
Chương 285:
Hầu hết các cô gái đều ghét loại động vật thân mềm trơn trượt này, Hàn Hướng Nhu cũng không ngoại lệ. Cô cũng không thích loại động vật này, chỉ nhìn thôi cũng nổi da gà rồi. Trước giờ Hàn Hướng Nhu vẫn luôn vô cùng thô bạo đối với những thứ mình không ưa, vung tay ném mấy tấm bùa ra ngoài. Từng con rồng lửa màu vàng rực vọt tới đống rắn đen, trong nháy mắt đốt cháy một ngọn lửa lớn , không khí phát ra ra tiếng la nh tách, mùi thịt nướng cháy khét lập tức tràn ngập ra không khí.
Hàn Hướng Nhu không nhịn được nuốt nước bọt, bận rộn suốt buổi chiều đến giờ đã tối mà cô còn chưa được ăn cơm tối nữa.
Dường như đoán được suy nghĩ của Hàn Hướng Nhu, ngọn lửa nhanh chóng tắt lịm, để lại thịt rắn tươi ngon thơm phức đã nướng. Cô rối rắm thở dài, cuối cùng vẫn không dám cắn thử một miếng. Cô hơi không cam lòng nhìn về phía một con thú dữ khác. Dáng vẻ con thú dữ trong hơi giống lợn rừng, mập mạp và nhiều thịt, nhìn rất ngon miệng.
Như thể cảm nhận được suy nghĩ của Hàn Hướng Nhu, pho tượng lợn rừng kia nhìn về phía trước với vẻ mặt bất động, cũng không nhúc nhích.
Mùi thịt rắn gần trong gang tấc làm cho Hàn Hướng Nhu đang đói bụng càng cáu kỉnh hơn bao giờ hết. Cô đưa tay tháo vòng tay xuống, nổi giận đùng đùng quát: "Rốt cuộc ai tới đánh đây? Nhanh cái chân lên đừng lãng phí thời gian, người ta còn đang đợi ăn tối đấy nhé!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-285.html.]
Bị sự coi thường của Hàn Hướng Nhu chọc giận, từng đóa hoa sen màu vàng xuất hiện trong đại điện, bay ào ào xuống, nhìn đẹp không sao tả xiết. Chỉ tiếc những đóa hoa sen này cũng không tốt đẹp như vẻ bề ngoài, chúng nó không tỏa ra hơi thở thánh thiện mà là mùi hôi thối làm người khác buồn nôn. Trong đó một đóa hoa sen trong lúc hạ xuống không cẩn thận cọ vào tấm rèm trong đại điện. Tấm rèm lập tức bị ăn mòn một lỗ lớn và nhanh chóng lan ra xung quanh, toàn bộ tấm rèm bay hơi chỉ trong vài giây.
Hàn Hướng Nhu rùng mình, đưa tay tháo vòng tay Lôi Kích Mộc xuống, ném lên đầu mình. Vòng tay Lôi Kích Mộc tản ra, tạo thành một vòng tròn có đường kính nửa mét. Cô đọc thầm pháp quyết, hạt châu liên kết tâm linh với cô phát ra từng tia ánh sáng công đức chói mắt. Ánh sáng giao nhau vào một chỗ biến thành một luồng sáng lớn bao bọc chặt chẽ Hàn Hướng Nhu ở bên trong.
Lúc này, những bông hoa sen kia giống như vật sống, sau khi rơi vào lưới ánh sáng đều phát ra tiếng kêu thảm thiết, sau đó hóa thành một luồng khói đen tiêu tan trong đại điện. Hàn Hướng Nhu để ý càng nhiều hoa sen biến mất, màu sác của hoa sen dưới chỗ ngồi của tà Phật càng ảm đạm. Cô lấy chín tấm bùa kiếm trong túi ném ra ngoài. Sau khi bị đốt cháy, những lá bùa kiếm tạo thành kiếm trận, đ.â.m vào những bông hoa sen lơ lửng trong không trung.
Hình như hoa sen này không có tác dụng nào khác ngoại trừ sức mạnh ăn mòn khiến người ta sợ c.h.ế.t khiếp. Nhưng sức mạnh ăn mòn này không thể chống lại ánh sáng công đức, thậm chí còn bó tay luống cuống trước kiếm trận biến từ bùa giấy ra, mà bảo tọa hoa sen tà Phật ngồi lên cũng hoàn toàn biến thành màu đen.Hàn Hướng Nhu không muốn đợi tà Phật chủ động tấn công, cô lập tức điều khiển kiếm trận đánh về phía tà Phật cao hơn 5 mét. Vòng tay Lôi Kích Mộc cũng rơi ở trên không trung xuống, hóa thành một thanh kiếm gỗ màu vàng óng ánh mang theo ánh sáng công đức.Bộ pháp của phái Thiên Nhất hơi giống khinh công trong võ hiệp, từng bước đi đều phải sử dụng tâm pháp và nội lực, chú trọng vào sự nhẹ nhàng của cơ thể, bay bổng như tiên. Hàn Hướng Nhu cầm kiếm gỗ trong tay nhảy lên chân tà Phật, đ.â.m mạnh thanh kiếm gỗ vào n.g.ự.c nó.
TBC
Sức mạnh của lôi kiếp cửu thiên màu tím và ánh sáng công đức màu vàng đều là khắc tinh của tà Phật. Chỉ thấy từng luồng khí đen trào ra từ miệng vết thượng, bức tượng tà Phật ngay lập tức vỡ vụn thành từng mảnh và biến thành tro tàn.Hàn Hướng Nhu đáp xuống đất, cầm kiếm gỗ đứng dậy, phát hiện mình đã trở về phòng ngủ, phân thân của tà Phật trước đó bị chặt đứt chân đã biến mất. Đúng lúc này, trong hành lang vang lên tiếng vang “Rầm” thật lớn, cô đi ra ngoài theo phía phát ra âm thanh. Pho tượng tà Phật đặt ở cuối hành lang đã rơi xuống đất, vỡ thành nhiều mảnh, vị trí ở n.g.ự.c nó có một vết kiếm rõ rệt.Phân thân là Phật biến mất, sương đen cũng tiêu tan, Tiền Hữu Đức bị điều khiển tâm trí cũng lấy lại tinh thần. Gã nhìn thấy cánh tay mình tuôn trào m.á.u thì suýt nữa ngất đi, vội vàng lấy một cây kéo cắt một mảnh ga trải giường thật dài quấn lên cánh tay mình. Lúc này, Vương Nhã Quyên nằm trên mặt đất một lúc lâu cũng đã tỉnh lại. Mặc dù trên cổ bà ta toàn m.á.u tươi nhưng không hề hoảng loạn, dường như đây không phải là lần đầu tiên dùng m.á.u tươi hiến tế. Vương Nhã Quyên bình tĩnh tìm kiếm thứ gì đó để quấn lên cổ, thoạt nhìn vô cùng thành thạo.