Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 283
Cập nhật lúc: 2024-11-12 06:38:02
Lượt xem: 70
Chương 283:
Không biết có phải nghe được lời
của Hàn Hướng Nhu hay không, Tằng Hiền Lương nghe thấy rõ ràng tiếng bước chân của tà Phật ngoài hành lang dừng lại một chút, có vẻ như vô cùng xấu hổ. Hàn Hướng Nhu không chỉ nói suông mà cô hào phóng vung mấy lá bùa ra.
Sau khi lá bùa bốc cháy trên không trung, một chuỗi quả cầu ánh sáng cỡ quả dưa hấu chui từ trong đó ra, chiếu sáng hơn cả lúc bật đèn. Thậm chí còn có hai quả cầu ánh sáng bay từ trong phòng ngủ ra ngoài, vô cùng quan tâm treo lơ lửng trên đỉnh đầu tà Phật, sợ nó không nhìn thấy đường sẽ ngã. Tà Phật sửng sốt trước hành động khoa trương của Hàn Hướng Nhu, nhất thời không biết phải làm sao. Thấy mấy quả cầu ánh sáng kia bắt đầu nuốt chửng tà khí trên người mình, tà Phật đứng yên tại chỗ do dự một tát. Dường như nó không biết nên tiếp tục đi về phía trước hay là quay xe trở về làm pho tượng đàng hoàng thì tốt hơn.
“Sao tà Phật ông nuôi không đi vào đi? Có phải ông chưa hiến tế đủ m.á.u tươi không thế?” Hàn Hướng Nhu nhìn Vương Nhã Quyên đã ngất xỉu trên mặt đất vì chảy m.á.u quá nhiều, vô cùng tốt bụng nghĩ kế cho Tiền Hữu Đức: “Hay là ông tự c.ắ.t c.ổ mình đi, chứ không là cái tà Phật nửa mùa kia khó chịu lắm đấy, ông có nghĩ thế không?”
Thế cái quả khế. Móng tay dính m.á.u tươi của Tiền Hữu Đức đã kề lên cổ mấy lần rồi nhưng gã không xuống tay được. Lúc gã rạch cổ Vương Nhã Quyên vô cùng thoải mái nhưng tự rạch thì đau lắm chứ.
Hàn Hướng Nhu không nhịn được cười nhạo, nói: “Mấy người luyện từ lò nào ra đấy mà từ trên xuống dưới ai cũng phế quá vậy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-283.html.]
TBC
Có vẻ như là Phật bị giọng điệu khinh thường của cô chọc giận, lại nhấc chân đi hai ba bước về phía cửa, làm thủng một lỗ to trên trường rồi mới đi vào phòng ngủ.
Tằng Hiền Lương nhìn bóng đen cao lớn đi từ cửa vào, không khỏi tê cả da đầu, lập tức ngoan ngoãn nắm lấy lá bùa Hàn Hướng Nhu cho, tìm một vị trí khuất mắt ngồi xổm xuống, tránh gây phiền phức cho đại sư. Ở bên chân ông ta, một ma nữ nghe thấy tiếng động lò dò thò đầu ra nhìn thoáng qua, vừa vặn bốn mắt nhìn nhau với Tằng Hiền Lương ngồi xổm xuống.
Tằng Hiền Lương nhìn đôi mắt nhỏ m.á.u của ma nữ mà sợ run người, hơi hãi hùng ngửa cổ ra đằng sau, sợ nó sẽ nhân cơ hội làm hại mình. Ai ngờ ma nữ lại có dáng vẻ cùng chung cảnh ngộ, đẩy bình vỡ một nửa xê dịch sang bên cạnh, vô cùng thân thiện nhường chỗ cho ông ta rồi lại chui đầu trở về.
Trong lòng Tằng Hiền Lương hết sức phức tạp, bây giờ một số người còn không giàu tình người bằng ma nữa. Nhìn ma nữ này mà sao, ‘mình lướt qua đời nhau’ thôi mà còn nhường chỗ cho ông ta, trong khi con gái ruột của ông ta trái lại liên kết với người khác để hãm hại người nhà mình.
Tằng Hiền Lương càng nghĩ càng than thở, vô cùng cảm kích nhỏ giọng nói: “Cảm ơn mi, khi nào trở về ta sẽ hóa vàng mã cho mi.”Ma nữ vươn một bàn tay tái nhợt ra dấu "OK", ngay sau đó không biết nó lấy đâu ra một tờ giấy nhỏ đưa cho Tằng Hiền Lương. Ông ta run rẩy đưa tay cầm lấy nhìn thử xem, phát hiện trên đó viết tên và địa chỉ ngôi mộ của ma nữ, phía dưới còn có một hàng ghi chú: Xin hãy mang thêm hai cây nhang.Tằng Hiền Lương: “…”
Bên kia Hàn Hướng Nhu đang đánh giá tà Phật bị luồng khí đen che phủ, rõ ràng tà Phật trước mắt không phải là bản thể mà là một phân thân gắn liền với tượng Phật. Nghĩ cũng biết từ trước đến nay loại tà Phật này xảo trá, chắc chắn sẽ không lấy bản thể ra mạo hiểm. Hơn nữa mặc dù pháp lực của phân thân này không đủ nhưng cũng đủ để đối phó với đệ tử huyền môn bình thường rồi. Cho dù nó sẩy tay bị thương cũng không gây ra tổn thương quá lớn cho bản thể, còn có thể nhân cơ hội thăm dò chiều sâu của đối thủ, chuẩn bị kỹ càng để đáp trả.Từ khi đến thành phố Lâm Hải đến nay, Hàn Hướng Nhu đã trả qua những sự kiện phức tạp hơn trước kia rất nhiều. Hơn nữa cuối cùng tổ sư gia cũng cam lòng đi ra từ bài vị, thỉnh thoảng chỉ điểm cho cô, đủ để pháp lức của cô đột nhiên tăng vọt. Hiện giờ ngoại trừ Hàn Hướng Nhu có chút sợ hãi với vị vua âm phủ kia thì loại phân thân là Phật không ra đâu với đâu này thực sự chỉ là cái đinh gỉ trong mắt cô.Công đức của Hàn Hướng Nhu ẩn giấu trong cơ thể cô, vừa che giấu âm khí, vừa che lại pháp lực biến động trên người cô. Tà Phật không cảm nhận được uy thế trên người Hàn Hướng Nhu, đương nhiên không để cô vào mắt. Trên người nó phóng ra một luồng khí đen muốn bao bọc lấy Hàn Hướng Nhu.