Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 281
Cập nhật lúc: 2024-11-11 13:44:04
Lượt xem: 76
Chương 281:
Thang máy kêu một tiếng “Ding”, dừng lại ở tầng 8. Tằng Hiền Lương nghe thấy âm thanh chỉ
sợ đánh rắn động cỏ, nhưng thấy đáng vẻ Hàn Hướng Nhu không hề bận tâm nên ông ta cũng
thoải mái bước ra. Dưới sàn thang máy được tát gạch men sứ xinh đẹp, một bên có cửa chống
cháy và một bên là dãy tủ kê sát tường, trước cửa có móc treo quần áo với giá để giày. Khóa cửa
nhà là khóa vân tay, lần này hình nhân nhỏ ôm cái đầu trọc của mình, hơi tuống cuống không
biết phải làm sao. Hàn Hướng Nhu không trong cậy vào nó, thăng tay rút một tấm bùa đán lên
cửa, cửa nhà lập tức mở ra. Tằng Hiền Lương nuốt nước miếng, nhìn cô đầy tôn kính: Không hổ
làđại sư, mở khóa cũng phải có tối đi riêng.
Cửa nhà đối diện với bức tường, bên tay phải là hành lang, bên tay trái là phòng khách và phòng
ăn. Hàn Hướng Nhu vừa bước vào cửa đã nhìn sang bên phải, ở cuối hành lang bày một pho
tượng Phật.
Tượng Phật này thoạt nhìn cao hơn nửa mét, mặt Phật dữ tợn, ánh mắt toát ra là khí nhìn về phía
trước với vẻ miệt thị. Tằng Hiền Lương bị bức tượng Phật này nhìn vào lập tức cảm thấy cả
người run rẩy, vội vàng nắm lấy lá bùa Hàn Hướng Nhu đưa cho mới cảm thấy dễ chịu hơn
nhiều.
Phía trước tượng Phật cắm ba nén hương, nhưng nén hương kia không phải màu vàng bình
thường dùng để cúng dường mà có màu đỏ, có thể ngửi thấy loáng thoáng mùi m.á.u tanh. Mặc dù
Hàn Hướng Nhu không đi kiểm tra hương kia nhưng cũng có thể đoán được hơn nửa là được
trộn lẫn m.á.u người trong lúc chế tạo. Thông thường, theo bản chất xấu xa của tà Phật, nó đều mê
hoặc tín đồ tự nguyện hiến tế thì mới đạt được sức mạnh tín ngưỡng nhiều hơn một chút.
Căn phòng bên cạnh thờ cúng tà Phạt không có ai, Hàn Hướng Nhu đi thẳng vào phòng khách.
TV trong phòng khách còn đang bật, trên bàn trà có quả táo ăn dở, thoạt nhìn người rời đi đã vô
cùng vội vàng.
Hình nhân nhỏ trọc đầu bước nhanh đến cửa phòng ngủ chính, khua khoắng tay thật mạnh như
thể đang thúc giục cô nhanh cái chân lên. Tằng Hiền Lương phỏng đoán có lẽ bây giờ người chế
tạo ra hình nhân nhỏ này đang ở bên trong phòng ngủ chính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-281.html.]
Cửa phòng ngủ chính được chạm trổ bằng gỗ vô cùng dày, hơn nữa chất lượng chất liệu này
không tệ, hai người đi đến cửa phòng ngủ chính chỉ có thể nghe thấy loáng thoáng tiếng nói bên
trong truyền ra. Hàn Hướng Nhu vươn ngón tay ra không trung vẽ bùa lên cửa, tiếng nói bên
trong lập tức truyền ra rành mạch, như thể đang nói chuyện ngay bên tai.
Chỉ nghe thấy có một giọng phụ nữ bất an nói: “Lần này đường chủ Lý tự mình ra tay, sao Tằng
Hiền Lương có thể phá trận pháp được? Anh nói cho em biết rốt cuộc có làm được việc này hay
không đây?”
Một người đàn ông khác an ủi bà ta: “Đây mới chỉ là món khai vị thôi, em thấy nhà Tằng Hiền
Lương ngoài ông ta mệnh cứng một chút có thể chịu được thì ai mà chẳng nối đuôi nhau vào
bệnh viện? Chờ vận mệnh nhà ông ta giảm xuống thấp nhất, đường chủ Lý ắt sẽ ra tay diệt trừ
TBC
bọn họ, em cứ đợi để được kế thừa di sản cùng con gái mình đi.”“Con trai Tằng Hiền Lương
đang ở thủ đô, trận pháp này có thể truyền đến cậu ta không? Đừng để tiền của người nhà quay
một vòng lại rơi vào tay cậu ta, công sức của chúng ta đổ sông đổ bể hết đấy.”“Em cứ yên tâm
đi, sau khi có tiền anh đã nói đồng ý chia 3 phần cho đường chủ Lý. Em thử nghĩ 3 phần tài sản
của Tằng Hiền Lương là bao nhiêu? Đường chủ còn bận tâm nhiều hơn em ấy chứ.”
Có vẻ người phụ nữ vẫn chưa yên tâm lắm: “Chuyện vừa rồi đường chủ bị phản lại là sao? Ông
ta nói Nhược Nhược nghiêm trọng hơn làm trong lòng em cứ cảm thấy bất an.”“Em đừng lo
lắng, cứ yên chí là được.” Người đàn ông kia cà lơ phất phơ nói, hình như gã còn bóp người phụ
nữ kia hai cái làm bà ta tức giận mắng lên: “Giờ là lúc nào rồi mà anh còn vươn tay đi đâu
vậy?”Người đàn ông không hề để ý, cợt nhả hỏi: “Em nói thử xem em có hối hận không? Nếu
lúc đó em không lên giường với anh thì bây giờ đã ở trong biệt thự, lái xe sang, dát hàng hiệu
đầy người rồi.”
Người phụ nữ hờn dỗi một tiếng, ra vẻ nũng nịu nói: “Bây giờ anh chính là chủ hương, em ở bên
anh vui mừng biết bao, sao lại phải hối hận?”“Coi như em thông minh, tên họ Tăng kia là ông
chủ lớn thì đã sao nào? Kết quả vợ, con gái và tiền của ông ta đều là của anh hết đấy thôi.”Nghe
được lời nói của người đàn ông trong phòng, Tằng Hiền Lương lập tức cảm thấy hoa mắt chóng
mặt, suýt nữa thì ngất đi. Hàn Hướng Nhu giơ chân đá văng cửa ra, đôi nam nữ ở trên giường
trong phòng lập tức nhảy dựng lên: “Ai vậy!”