Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 269
Cập nhật lúc: 2024-11-11 13:36:02
Lượt xem: 69
Chương 269:
Hàn Hướng Nhu : “...“ Đậu má, cô quên mất tiêu. Trân Lâm mỉm cười nhìn Hàn Hướng Nhu,
khéo hiểu lòng người nói: “Tổng giám đốc Cố đã đồng ý cho em nghỉ phép rồi, tà ra ngopài họp
chứ không tính là nghỉ việc riêng, em cứ yên tâm mà đi.” Hàn Hướng Nhu ngậm đắng nuốt cay,
chẵng lẽ cô lo chuyện nghỉ phép ư? Cô vì mặt mũi của phái Thiên Nhất đấy, làm gì có vị chưởng
môn huyền môn nào tại đi lĩnh giải thưởng người tốt việc tốt, cá nhân tiên tiến của người bình
thường đâu hả trời?
Hàn Hướng Nhu cầm giấy thônug báo, vội vã chạy đến trước cửa phòng làm việc của Tổng giám
đốc, nặng nề gõ mấy tiếng. Chờ đến khi nghe được câu “Mời vào”, cô đẩy cửa bước đến.
Cố Bách Nhiên đúng lúc đang đặt điện thoại xuống. Sau khi thấy là Hàn Hướng Nhu, trên mặt
anh lộ ra nụ cười dịu dàng: “Tôi đang muốn tìm cô đây, cô đoán xem là chuyện tốt gì đi?”
Hàn Hướng Nhu ngồi xuống trước bàn làm việc của anh, đẩy tờ thông báo trong tay tới trước
mặt Cố Bách Nhiên: “Anh đừng bảo cái này là chuyện tốt nhé.”
Cố Bách Nhiên cúi đầu nhìn lướt qua rồi lắc đầu: “Không phải cái này, là việc mua đất xây dựng
môn phái chúng la bàn trước đây có hy vọng rồi. Có điều phái Thiên Nhất chúng ta không phải là
đạo quán nên việc xin cấp giấy phép sử dụng đất khá rắc rối.” Anh thấy Hàn Hướng Nhu ủ rũ cúi
đầu thì chợt phì cười: “Tuy nhiên từ sau khi tới Lâm Hải, cô đã liên tục giúp đỡ Cục điều tra sự
kiện linh dị xử lý không ít vụ án quan trọng. Vừa nãy tôi nhận được điện thoại của bộ ngành có
TBC
liên quan, họ nói cấp trên đã đặc cách bật đèn xanh cho chúng ta, ngày mai chính phủ sẽ gửi vài
địa chỉ tới cho chúng ta lựa chọn, cô vừa mắt chỗ nào thì mua chỗ ấy.”
“Thật à?” Hàn Hướng Nhu ngạc nhiên nhìn Cố Bách Nhiên: “Vậy ngày mai chúng ta đi xem địa
điểm nhỉ?”
Cố Bách Nhiên hơi bất đắc dĩ nhìn cô: “Có lẽ người ta sẽ không gửi địa chỉ nhanh như vậy đâu,
hơn nữa…” Anh giơ tay điểm vào tờ thông báo trên bàn: “Chẳng phải cô còn phải tới đại hội
khen thưởng hay sao?”
Hàn Hướng Nhu cúi đầu nhìn tờ thông báo trên bàn, cắn răng ra quyết định: “Ngày mai tôi sẽ tới
tham gia đại hội khen thưởng của chính phủ đúng giờ, nếu không thì nhỡ người trao giải tức
giận, không cấp đất cho chúng ta nữa thì toang.”
“Công dân tốt nhiệt tình” đại sư Hàn thức trắng đêm không ngủ, nhìn tủ quần áo chật ních mà rơi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-269.html.]
vào trầm tư. Cô nên mặc quần áo gì đến đại hội khen thưởng để dải băng chéo treo trên người
trong không quá xấu đây? Sau một hồi băn khoăn, Hàn Hướng Nhu còn cố ý tìm kiếm ảnh chụp
của đại hội các năm trước để tham khảo một chút. Có điều cô đành phải thất vọng vì những
người trong ảnh đều đã có tuổi, tuy ăn mặc bình thường nhưng ai nấy đều vui mừng hân hoan.
Mặc dù trong họ không khó coi cho lắm nhưng Hàn Hướng Nhu cảm thấy nếu mình đứng ở trên
đó thì nhìn thế nào cũng không hài hòa.Vấn đề là chuyện xin đất lập môn phái vẫn phải trong cậy
vào chính phủ phê duyệt, đứng trước sự kiện như thế này đừng nói là bắt đeo dải băng chéo, dù
có phải khoác cờ thưởng thì cô cũng sẽ đồng ý ngay tắp lự. Lần này tham gia đại hội so tài huyền
môn, Hàn Hướng Nhu mới biết tông môn nhà người ta tuy nhỏ mà đều có trụ sở, chỉ có phái
Thiên Nhất là ở nhà mình. Nếu không phải nhờ thực lực của cô xuất sắc và nắm đ.ấ.m cũng cứng
rắn thì nói không chừng cô sẽ bị cả đám giễu cợt cho coi.Chuyện thành lập trụ sở cho môn phái
đang vô cùng cấp bách, khó khăn lắm mới thu nhận được một đệ tử có tiền và chấp nhận dùng
tiền mua đất, việc này tuyệt đối không thể bị phá hỏng vì cô được. Hàn Hướng Nhu tự động viên
bản thân rồi đứng dậy một lần nữa, tới tủ treo quần áo tìm tòi một lượt rồi lấy ra một chiếc váy
đỏ.Váy đỏ và dải băng chéo đều có màu đỏ, đặt chung với nhau có lẽ sẽ không quá chói mắt, nếu
người mắt kém nói không chừng sẽ chẳng nhìn ra cô đeo dải băng chéo. Hàn Hướng Nhu mặc
váy lên rồi tìm tấm vải đỏ giả làm dải băng chéo, nhìn không rõ ràng chút nào, cô lập tức tự tán
thưởng vì sự nhanh trí của mình.
Thấy trời sắp sáng, Hàn Hướng Nhu mang theo đôi mắt thâm quầng mở cửa phòng ra, trong
phòng bên cạnh loáng thoáng truyền đến tiếng chơi game. Hàn Hướng Nhu không khỏi hâm mộ
thể chất tốt của tổ sư gia, người đã phi thăng mà thần thức còn có thể ở lại chơi đùa, cuộc sống
đúng là đặc sắc thật.Trước đây, mỗi sáng sớm sau khi thức giấc, việc đầu tiên Hàn Hướng Nhu
làm chính là dâng hương cho tổ sư gia. Nhưng bây giờ tổ sư gia đã không giống với trước kia,
ông ấy không còn yên tĩnh ở trong linh bài ngủ mà cả ngày linh lựcdồi dào ngồi trước máy tính
chơi game. Còn chuyện dâng hương thì càng không cần người khác quan tâm, hiện tại tổ sư gia
có thể tự thắp hương cho mình, còn chuyên chọn loại đắt mà dùng. Cũng may thông qua đại hội
so tài huyền môn lần này, Hàn Hướng Nhu đã định ra được vụ làm ăn bán bùa chú với các môn
phái lớn, trong một tháng ngắn ngủi kiếm được mấy triệu tiền lời, đủ cho tổ sư gia dùng loại
hương tốt nhất.