Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 262

Cập nhật lúc: 2024-11-11 13:32:16
Lượt xem: 68

Chương 262:

“Ai da đẹp lắm, nếu không sao có thể nói ánh mắt con cả nhà họ Triệu tốt đâu, tìm được một cô

vợ vô cùng xinh đẹp.“ Bà mối vui tới hớn hở nói: “Lát nữa xong chuyện con trai nhà họ Triệu

nói là sẽ đốt tiền giấy ba ngày, bảo đảm túi tiền của các vị đại ca sẽ căng phồng.”

TBC

Ẩm sai nhìn vòng eo thô to của bà mối ám chỉ nói: “Túi tiền của chúng tôi phồng hay không

không biết chứ cửa bà thì phồng lắm rồi đó.” Bà mối mặc cho bọn họ nói gì cũng không móc

một xu nào từ túi tiền ra, âm sai thấy thế cảm thấy không thú vị phất phất xích sắc trên tay nói:

“Được rồi, chúng tôi không cản mấy người làm gì, tão gia còn đang chờ bên trong, bái đường thì

bái nhanh đi.”

Triệu Hoằng Liên lên tiếng nhanh chân kéo Hàn Hướng Nhu đi vào, Hàn Hướng Nhu đếm gạch

đá xanh dưới lòng bàn chân ước chừng đi hơn hai mươi bước thì bước qua một ngạch cửa, Hàn

Hướng Nhu biết đây chính là nơi gọi là đại đường.

Quả nhiên cô vừa đứng vững cơ thể đã nghe thấy bà mối bên cạnh nịnh nọt lên tiếng: “Lão gia,

Triệu Hoằng Liên con trai Triệu Đại Cốc thôn Quỷ Môn hôm nay cưới vợ, muốn lạy lão gia một

lạy.”

Trên đường vang lên một tiếng nói âm trầm đầy quỷ khí: “Hóa ra là việc vui nhà Triệu Đại Cốc,

không tệ, lúc này mới bao lâu đã mang tới cho ta hơn hai mươi người trai gái chưa phá thân, chờ

gom đủ bốn mươi chín người trận pháp của ta có thể kích hoạt rồi.”

Triệu Đại Cốc thấy lão gia vậy mà nhớ rõ mình thì kích động biểu hiện quyết tâm: “Gần nhất tuy

tình hình hơi căng thẳng, nhưng có trận pháp của lão gia bảo vệ thôn, người bên ngoài dù cho

gấp tới dậm chân cũng không còn cách nào, chẳng qua nếu cứ thế thì sẽ có ít người ngoài đi vào

trong thôn.”

Lão gia im lặng một lát đột nhiên hỏi: “Con dâu của ông là người trong thôn sao?”

“Không phải.” Triệu Đại Cốc hơi mờ mịt: “Người trong thôn chúng tôi ngày càng ít, người trẻ

tuổi đều kết hôn với người bên ngoài, như vậy con cái mới nhiều hơn chút.”

Giọng nói của lão gia ngồi trên ghế quan càng thêm âm trầm, nghe có vẻ hơi bất mãn: “Nói như

vậy cô ta là người ngoại lai vào thôn? Không phải trước đó ông nói đã mang tất cả người ngoài

thôn tới đây cho ta rồi sao? Sao lại thừa một cô gái?”

Triệu Đại Cốc nghe vậy hơi hoảng loạn, vội giải thích: “Lão gia ngài nghe tôi nói, đây là người

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-262.html.]

mới vào nhầm thôn hôm nay, không phải đám lần trước.”Trên đường truyền tới tiếng cười lạnh:

“Nói bậy! Chỉ cần đại trận của ta mở ra cả con kiến cũng không vào được, huống chi là người

vào nhầm.”Trên đại đường bỗng nhiên im lặng xuống, tất cả quỷ và người xung quanh đều nhìn

về phía Hàn Hướng Nhu.

Hàn Hướng Nhu cảm giác bên cạnh có đôi tay muốn bắt lấy mình, cô dùng một tay xốc khăn

voan đỏ lên một tay khác xoay chuyển biến ra một thanh mộc kiếm. Chỉ thấy Hàn Hướng Nhu

điểm mũi chân một cái, người đã nhảy xa hơn một mét, vừa né vừa tránh đôi tay quỷ kia.Người

trên đài thấy Hàn Hướng Nhu cầm mộc kiếm thì ngồi không yên, lạnh giọng quát: “Ngươi là

người phương nào? Ngang nhiên dám trà trộn vào nha môn của ta.”Hàn Hướng Nhu ngẩng đầu

nhìn lão quỷ mặc áo quan ngồi phía trên, nhịn không được cười nhạo một tiếng: “Thật là kẻ nào

cũng dám tự xưng là quan, lại không biết quan viên dưới địa phủ không hề mặc quan phục như

thế.”

Tuy Hàn Hướng Nhu không giao thiệp với người dưới địa phủ, nhưng lão tổ Hàn phái Thiên

Nhất năm đó lại xuống thăm địa phủ như cơm bữa, còn mang theo đệ tử dạo chơi cùng. Sau khi

trở về các đệ tử tỉ mỉ viết lại tất cả trải nghiệm dưới địa phủ của mình, trong đó bao gồm quan

phục của quan viên dưới địa phủ. Tuy đã cách hơn ngàn năm có lẽ quan phục dưới địa phủ đã đổi

mới, chẳng qua Hàn Hướng Nhu cảm thấy dù có thay đổi mới cách mấy cũng không thể nào sao

y nguyên bộ quan phục nhà Thanh xuống chứ, giả quá sức!Vị quan ngồi trên đại đường kia vừa

nghe lập tức nổi giận, cầm gỗ trấn đường gõ thật mạnh lên bàn, một đám âm binh đông nghịt lao

ra từ phía sau viện, bổ nhào tới chỗ Hàn Hướng Nhu. Hàn Hướng Nhu tuy biết đây là âm phủ

nhưng lại không chắc được là vị trí nào, bởi vậy cô không dùng bùa chú mà dùng mộc kiếm đâm

về phía âm binh.Lão tổ Hàn của phái Thiên Nhất là người rất bắt bẻ, kiếm pháp mà ông ấy

truyền xuống khi múa lên không chỉ đẹp đẽ mà lực sát thương cũng cực mạnh. Hàn Hướng Nhu

phối hợp bước chân gần như một kiếm đ.â.m thủng một âm binh, chưa tới mười phút âm binh bên

cạnh cô đã vơi đi hơn nửa.

Ba người nhà Triệu Đại Cốc trốn vào trong một góc nhìn dáng vẻ đại sát tứ phương của Hàn

Hướng Nhu mà sợ suýt tè ra quần. Đặc biệt là Triệu Hoằng Liên nhớ tới tối qua mình rình coi

Hàn Hướng Nhu thì sợ tới run run, nhìn âm binh mà mình sợ hãi biến thành từng luồng âm khí

dưới kiếm Hàn Hướng Nhu, hắn ta không chút do dự mà ảo tưởng một trăm loại cách c.h.ế.t cho

mình, sau đó trợn trắng mắt hôn mê bất tỉnh.

Loading...