Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 255
Cập nhật lúc: 2024-11-11 10:14:42
Lượt xem: 55
Chương 255:
Hàn Hướng Nhu: "Thôn này xảy ra chuyện gì sao?“ Vương Nhiên vội vàng giải thích tình hình,
khoảng nửa tháng trước, thị trấn và công ty điện lực liên lạc với Tây Thành nói rằng có chuyện
TBC
kỳlạ xảy ra khi ba kỹ sư điện vào thôn. Vốn dĩ thị trấn và công ty cung cấp điện cũng có thiện
chí, trong lúc bọn họ điều tra phát hiện thôn này vẫn chưa có điện khí hóa, bèn quyết định giải
quyết vấn đề điện ở 1 kilomet cuối cùng này.
Công ty cung cấp điện đã cử người đến khảo sát địa hình cột và đường dây, theo lý thuyết thì
buổi kiểm tra địa hình này cũng có thể kết thúc vào buổi chuiều cùng ngày. Thế nhưng mãi đến
khi người nhà bọn họ gọi điện thoại đến công ty vào khoảng túc 10 giờ tối, giám đốc Trương của
công ty cung cấp điện mới biết đến giò này mà bọn họ vẫn chưa về nhà.
Giám đốc Trương vội vàng liên hệ với đồn cảnh sát và đội cứu hỏa, phải đến chiều ngày hôm sau
họ mới tìm thấy ba người kia. Người trẻ tuổi kia sống c.h.ế.t chịu rời đi, nhất quyết muốn cưới một
cô gái trẻ trong thôn. Cha mẹ anh ta khuyên can như thế nào cũng không được, anh ta tỏ vẻ ra
khỏi thôn sẽ c.h.ế.t mất.
Hai người còn lại thì bị điên rồi. Bởi vì tính chất nghiêm trọng của sự việc, am chủ am Tây
Thành tự mình dẫn theo 2 đệ tử đến thôn Quý Môn. Hai người phát điên kia bị mất 1 hồn phách,
bởi vì phát hiện sớm nên gọi hồn về cũng không quá tốn sức. Chỉ là sau đó bọn họ sốt cao liên
tục cả tuần lễ, không nhớ rõ ràng về những chuyện đã xảy ra trong thôn.
Còn chàng trai kia làm thế nào cũng không chịu quay về, am chủ am Tây Thành thấy vẻ mặt sợ
hãi của anh ta là biết ngay có chuyện trong đó, nhưng ông ta điều tra kỹ càng lại vẫn không tìm
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-255.html.]
ra nguyên nhân gì cả. Đúng lúc này, cuộc thi Huyền môn lại tổ chức ở thành phố Tây Thành,
mấy chưởng môn tới thôn Quý Môn một chuyến, nói quả thực thôn này có chút tà khí. Sau khi
bọn họ điều tra cẩn thận thì tìm ra phía tây thôn có một lệ quỷ có năng lực nhập hồn, ngoài ra
không còn phát hiện gì khác.
Bọn họ cũng không nhìn ra chàng trai ở rể kia có điều gì khác thường, nhìn dáng vẻ anh ta và vợ
rất ân ái. Mấy người lén hỏi riêng anh ta nhưng chàng trai ngậm chặt miệng không nói gì hết.
Trương Tịnh Nguyên thấy thôn này có chút thú vị, cho nên ông ta dứt khoát chọn nơi này làm
cửa thứ 3 để rèn luyện kinh nghiệm cho đệ tử trẻ tuổi.
Hàn Hướng Nhu hơi nhíu mày: "Mấy vị chưởng môn chỉ đến xem vào ban ngày à? Không ở qua
đêm ư?”
Đạo sĩ nhỏ lắc đầu: “Lúc đó cuộc thi đã sắp diễn ra…”
Đạo sĩ nhỏ còn chưa nói hết câu, nhưng cô đã hiểu ý của anh ta, không khỏi cảm thấy mấy
chưởng môn này có phần qua loa. Có nhiều nơi như thể có kết giới ngăn cách ban ngày và ban
đêm, bình thường không thấy có vấn đề gì lớn nhưng rất khó nói tình hình khi đêm đến sẽ như
thế nào.
Xe chạy thẳng đến chân núi Quý Môn mới dừng lại, bọn họ vừa xuống xe đã có một đám người
đến vây quanh. Trương Tịnh Nguyên râu ria xồm xoàm, hai mắt đỏ ngầu toàn tơ máu, thoạt nhìn
dáng vẻ ông ta phải già hơn mấy ngày trước cả chục tuổi.
Trương Tịnh Nguyên kích động suýt khóc khi nhìn thấy Hàn Hướng Nhu, ông ta nói năng lộn
xộn không biết nên nói gì nữa: “Cảm ơn đạo hữu Hàn đã tới đây. Nếu cô có thể giúp chúng tôi
tìm được cái thôn kia là đã cứu mấy môn phái chúng tôi rồi.”