Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 240
Cập nhật lúc: 2024-11-11 09:35:02
Lượt xem: 77
Chương 240:
Lý Đại Đông: “...“ Hàn đạo hữu, nguyên tắc của cô đâu? Cố Bách Nhiên lái xe
chở Hàn Hướng Nhu đến khách sạn suối nước nóng xa năm kilomet, khách sạn này thực chất là
một khu nghỉ dưỡng, cung cấp dịch vụ ăn uống 24 giờ. Sau khi Cố Bách Nhiên làm xong công
việc, thì dẫn Hàn Hướng Nhu đi tới phòng ăn.
Cố Bách Nhiên đã bảo Trần Lâm đặt bữa tối từ sớm, nhưng anh không ngờ lại gặp phải chuyện
này nên nửa đêm mới tới. Ngoại trừ những món ăn đã gọi trước đó, Cố Bách Nhiên còn yêu cầu
người phục vụ mang lên một bát mì để lót dạ, chưa ăn cơm đói bụng trong một thời gian dài như
vậy thì uống một ít canh nóng nước nóng rất tốt cho dạ dày.
Lúc này chỉ có hai người bọn họ dùng bữa, trong phòng bếp có vài người đang bận rộn làm việc,
đồ ăn nhanh chóng được bưng lên. Những món mà Cố Bách Nhiên gọi đều là nổi tiếng ở đây,
nếu là một bữa ăn bình thường, có lẽ sẽ rất lãng mạn. Nhưng bây giờ là nửa đêm, không chỉ Hàn
Hướng Nhu không có chút tâm tư nào, ngay cả Cố Bách Nhiên cũng không biết nên nói gì cho
phải.
Hai người cắm đầu ăn sạch sẽ đồ ăn trên bàn, lúc này Hàn Hướng Nhu mới ôm bụng thỏa mãn
thở dài: “Cuối cùng cũng no rồi.” Cô nhẹ nhàng xoa hai cái, ngẩng đầu lên đúng lúc đối diện với
ánh mắt của Cố Bách Nhiên, Hàn Hướng Nhu vội vàng nhìn sang chỗ khác, có hơi xấu hổ nói:
“Tổng giám đốc Cố…”
Cố Bách Nhiên sửng sốt, vội vàng hồi phục tinh thần, ngồi thẳng người, trưng ra khuôn mặt lạnh
lùng: “Có chuyện gì vậy? Cô mới nói gì?”
“Sau này anh đừng để tôi đi tham gia tiệc rượu cùng nữa được không?” Hàn Hướng Nhu lúng
túng cười nói: “Buổi tiệc rượu này, cơm ăn không đủ no còn dễ dàng xảy ra chuyện, tôi cảm thấy
không thích lắm.”
Cố Bách Nhiên trầm mặc hồi lâu, sau đó thản nhiên nói: “Bình thường tiệc rượu không như vậy,
mặc dù mọi người không thể ăn uống quá nhiều ở trong bữa tiệc, nhưng thức ăn và đồ ngọt vô
cùng phong phú.?” Anh bất lực nhìn Hàn Hướng Nhu: “Về phần xảy ra chuyện có thể là trùng
hợp, kẻ tà môn ngoại đạo giống như Trương Thành Dương dù sao cũng rất ít, bằng không ông ta
cũng không tổ chức tiệc rượu ở nơi này.”
Hàn Hướng Nhu thở dài: “Tôi đúng là xui xẻo mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-240.html.]
Cố Bách Nhiên cười khẽ: “Cũng không xui xẻo lắm, ngày mai tôi cho cô nghỉ, cô có thể ở đây
vui vẻ thư giãn một chút.” Hàn Hướng Nhu còn chưa kịp lên tiếng thì Cố Bách Nhiên đã bổ
sung: “Có lương ngày nghỉ, tính là làm việc bên ngoài.”Phòng đơn sang trọng mà bọn họ đặt
không nằm trong nhà của khách sạn, người phục dẫn họ ra khỏi sảnh khách sạn, đi theo con
đường mòn đầy đá cuội khoảng năm sáu phút thì thấy được một căn nhà nhỏ tinh xảo.Hàn
Hướng nhu ở căn số một, Cố Bách Nhiên ở căn sô hai người chúc ngủ ngon sau đó tác nhau ra.
Hàn Hướng Nhu đẩy cửa ra lập tức mỉm cười, căn nhà này không lớn, nhưng từng ngọn cây cọng
cỏ đều được chăm sóc tỉ mỉ. Đối diện cửa là một căn nhà ba phòng ở. Hàn Hướng Nhu đóng cửa
căn nhà lại, dùng thẻ mở cửa, cô phát hiện bài trí bên trong không khác gì các khách sạn khác,
nhưng phòng khách lại có một cái cửa kính.
Hàn Hướng Nhu đi tới nhìn thoáng qua, phát hiện bên trong căn phòng này lại có một cái sân
độc lập ở phía sau. Sân sau được tre trúc rậm rạp che chắn, một bên sân có một cái xích đu, bên
cạnh là một hồ tắm suối nước nóng hình bầu dục. Bởi vì hiện tại trở lạnh lại là đêm khuya, có thể
nhìn thấy rõ suối nước nóng đang bốc hơiHàn Hướng Nhu mở tủ quần áo ra, bên trong có áo
choàng tắm và đồ bơi mới tinh. Cô thay đồ bơi ôm áo choàng tắm đẩy cửa sân sau ra, đặt áo
choàng tắm ở trên ghế, thận trọng đi vào suối nước nóng. Nước suối hơi nóng, vừa đủ để cơ bắp
mệt mỏi cả ngày được thư giãn. Hàn Hướng Nhu tựa đầu vào gối đá, đúng lúc có thể nhìn thấy
sao trời trên đầu, cá người vô cùng thoải mái.Mặc dù rừng trúc có thể che tầm mắt của người
khác nhưng cũng không cách âm, Cố Bách Nhiên ngâm mình trong suối nước nóng ở bên cạnh
vẫn có thể nghe thấy cô đang vui vẻ ngâm nga vài câu hát. Anh đang nghĩ có nên chào hỏi Hàn
Hướng Nhu không, thì nghe thấy một giọng nói âm trầm quỷ dị từ cách vách truyền tới: “Đại sư,
cô có muốn tôi kể chuyện xưa cho cô nghe không?”
Hàn Hướng Nhu mở mắt ra nhìn thấy quỷ kính đang vui vẻ đánh đu ở bên cạnh, mặt không cảm
xúc nói: “Ngươi hiện tại cũng chính là một câu chuyện xưa.”Cố Bách Nhiên khẽ mỉm cười, anh
TBC
nửa nằm trong suối nước nóng nhìn sao trời sáng lấp lánh, lần đầu tiên cảm thấy cảnh đêm ở
thành phố Lâm Hải đẹp như vậy.Thật ra Cố Bách Nhiên cũng không biết mình thích Hàn Hướng
Nhu từ lúc nào, mới đầu chú ý tới cô là vì anh phát hiện người ở trong phòng thư lý đều coi cô
như bảo bối, ngay cả Trần Lâm hay soi xét người khác cũng trong tối ngoài sáng giúp cô. Cứ
tưởng rằng cô nhóc này tuổi còn nhỏ có ngoại hình xinh xắn nên mọi người mới yêu quý cô, ai
ngờ sau đó mới phát hiện thư ký của mình lại có một thân phận đặc biệt khác là thiên sư.