Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 236
Cập nhật lúc: 2024-11-11 07:23:38
Lượt xem: 68
Chương 236:
Đầu óc của Trương Chiêu Dục lập tức phình to khi vừa nghe nói đến mấy chữ “cưỡng ép mượn
tuổi thọ”, vội vàng gọi hết tất cả những người đang tăng ca ở văn phòng lái xe
chạy đến thị trấn Tỉnh Môn. Cô lấy từ trong túi xách ra mấy lá bùa đưa cho Cố Bách Nhiên, vừa
định mở miệng thì anh bất ngờ hỏi: “Lúc trước cô nói để tôi gia nhập phái Thiên Nhất của các cô
còn tính không?”
Cô vừa mừng vừa lo nhìn anh: “Anh nghĩ thông suốt rồi à?“ Lời này vừa mới thốt ra, Hàn
Hướng Nhu tại bày ra vẻ mặt nghỉ ngò: “Chẳng lẽ anh không nỡ đưa tiền cho nên mới muốn gia
nhập môn phái của chúng tôi đấy chứ?” Cô càng nói càng cảm thấy suy đoán của mình là chính
xác: “5, 6 triệu đó, cũng đủ mua một căn hộ thông tâng nhỏ ở Lâm Hải rồi, quả thực không ít.”
Cố Bách Nhiên nghe thấy lời này của cô, bất đắc đĩ bật cười: “Ở trong mắt cô, tôi là người keo
kiệt như thế ư? Tình nghĩa sống chung lâu như vậy của hai ta thì sao hả?”
Hàn Hướng Nhu kiên định đáp lại: “Đừng nói chuyện tình cảm, sẽ tổn hại tiền bạc mất!”
Cố Bách Nhiên mỉm cười lắc đầu: “Như vậy đi, để bày tỏ tấm lòng của mình, tôi sẽ mua một
mảnh đất ở Lâm Hải, xây dựng một chi nhánh cho phái Thiên Nhất thì thế nào? Suy cho cùng
Thần Tiên Lĩnh của các cô quá hẻo lánh, bình thường trở về cũng không quá thuận lợi. Có chi
nhánh ở Lâm Hải, bình thường cô thắp hương, nhận đệ tử gì đó cũng có chỗ ở.”
Hàn Hướng Nhu nghe xong kích động không nói nên lời, cô hưng phấn vỗ vỗ lên cánh tay sếp
của mình.
Cố Bách Nhiên có thói quen tập thể dục, bình thường dù công việc bận rộn đến mấy, anh cũng sẽ
kiên trì luyện tập mỗi ngày nên cơ bắp trên cánh tay rất rắn chắc. Ngày thường anh nâng tạ mấy
chục lượt, cánh tay cũng sẽ không cảm thấy ê ẩm, hôm nay lại đau khi bị Hàn Hướng Nhu vỗ
vào. Anh ngạc nhiên nhìn bàn tay nhỏ bé đang vỗ “bốp bốp” lên tay mình, cô từng luyện Thiết sa
chưởng hả?
Anh kéo tay của cô xuống, nhẹ nhàng nắm lấy: “Sau khi gia nhập môn phái, tôi phải xưng hô thế
nào đây? Tôi lớn hơn cô 5 tuổi đó, gọi cô là sư tỷ không ổn lắm thì phải?” Trên mặt anh lộ ra vẻ
quẫn bách và không biết phải làm sao: “Tôi không gọi thế được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-236.html.]
Tâm trí của Hàn Hướng Nhu đã bị mất tập trung bởi lời nói của Cố Bách Nhiên, hoàn toàn không
để ý đến cử chỉ của anh. Phái Thiên Nhất cần người không có người, cần chỗ cũng không có chỗ.
Hơn nửa năm qua, ngoại trừ nhận một người có tư chất bình thường là Hàn Thịnh Vĩ ra thì 3
thành viên còn lại đều là quỷ, số người hết sức ít ỏi. Môn phái to lớn ở ngàn năm trước giờ lại trở
thành làng mạc trên đỉnh núi, có lẽ chỉ để lại một từ đường, quả thực là tồi tàn hơn những môn
phái khác rất nhiều.
Tuy nhiên, nếu Cố Bách Nhiên gia nhập vào môn phái rồi thì khác, anh không chỉ có thiên phú
tốt để duy trì thể diện của phái Thiên Nhất, quan trọng là còn rót tiền vào môn phái. Lòng thành
trọn vẹn này thật sự làm người ta không thể khước từ được.
“Nếu không thì anh cũng không cần gọi sư tỷ sư đệ gì đâu” Cô lưỡng lự tiếp lời: “Anh trai tôi
cũng mới nhập môn năm nay, theo lý thì anh ấy cũng phải gọi tôi là sư tỷ, có điều chúng tôi chưa
bao giờ tính theo vai vế trong sư môn.” Hàn Hướng Nhu có vẻ hơi buồn bực: “Nhưng mà anh ấy
là anh ruột của tôi, anh thì không!”Cố Bách Nhiên cười khẽ đáp: “Tôi trả tiền nha!”
Những lời này đúng là quá hợp lý, Hàn Hướng Nhu nhất thời không cáu kỉnh nữa: “Được rồi,
đợi sau khi về rồi tôi sẽ dẫn anh đến nhà tôi bái lạy Tổ sư gia, xem Tổ sư gia nói thế nào.”Cố
TBC
Bách Nhiên không quá hiểu rõ ý tứ trong lời nói của cô, chẳng qua với kinh nghiệm đến đạo
quán Thanh Vân mấy lần của anh, bình thường đều là thắp nén hương cho Tổ sư gia. Nếu khói
xanh bay thẳng lên nghĩa là Tổ sư gia không có ý kiến gì về chuyện này, nếu hương bị gãy giữa
chừng thì chắc chắn không thể vào trong sư môn. Cố Bách Nhiên ngược lại không lo lắng về
việc này, trước kia anh dâng hương ở đạo quán Thanh Vân đều chưa bao giờ bị gãy hương ở
giữa, ở phái Thiên Nhất chắc chắn cũng giống vậy thôi.
Hàn Hướng Nhu nhìn cô hồn dã quỷ bay lên từ tầng dưới, vừa định lấy bùa chú ra mới phát hiện
bản thân đang bị Cố Bách Nhiên nắm tay, lập tức ngẩng đầu lên nhìn anh với vẻ ngập
ngừng.Anh cảm thấy nhịp tim mình khẽ tăng tốc trước ánh nhìn chăm chú của Hàn Hướng Nhu,
cổ họng cũng hơi khô. Cố Bách Nhiên vừa định nói gì đó, chỉ thấy cô lấy từ trong túi xách ra một
lá bùa rồi nhét vào trong tay anh, thương hại nói: “Bây giờ anh đã là người của phái Thiên Nhất
chúng tôi rồi, bùa chú đầy đủ, đợi bái sư chính thức rồi tôi sẽ đưa pháp khí chiến thắng được cho
anh. Nếu sau này lại gặp phải chuyện này, anh không cần sợ nữa đâu!”