Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 220
Cập nhật lúc: 2024-11-11 02:08:27
Lượt xem: 63
Chương 220:
Kể từ khi Hoa Điềm Điềm lời
khỏi nhà vào tối hôm qua, cha mẹ Hoa đều tự hỏi có phải cô ấy quên mất chuyện mình đã chết
rồi không, cho nên mới có thể giống như người sống vậy, không nhưng có thể ăn cơm mà sờ cơ
thể cũng không thấy lạnh. Lúc đó cha Hoa còn nói bà ấy suy nghĩ bậy bạ, cảm thấy con gái
chuẩn bị đi đầu thai nên về từ biệt người nhà. Nhưng hôm nay thấy con gái lại trở về, cha Hoa
không nhịn được tại bắt đầu nghĩ, chẳng lẽ con gái quên chuyện mình bị c.h.ế.t không biết đi đâu
nên với về nhà? Nếu như vậy thì dứt khoát giữ cô ấy tại, có thể ở nhà một ngày còn tốt hơn để cô
ấy bay nhảy ở bên ngoài. Cha Hoa thản nhiên lột vỏ một quả quýt đưa cho Hoa Điềm Điềm,
nặng nề nói: “Điềm Điềm, công việc kia con đừng làm nữa, sau này ở nhà đừng ra ngoài, cha mẹ
nuôi con.”
Mẹ Hoa trong nháy mắt đột nhiên hiểu ý của ông ấy, luôn miệng nói phụ họa: “Cha con nói đúng
đó, mẹ và cha con lớn tuổi rồi, chỉ muốn ở bên con cái mỗi ngày thôi, không muốn gì khác nữa.”
Hoa Điềm Điềm nhìn dáng vẻ cha mẹ cố gắng che giấu thì trong lòng có hơi chua xót: “Cha, mẹ,
lần này con trở về là có tin tốt muốn nói cho hai người biết.”
“Tin tức gì thế? Thăng chức tăng lương à?” Cha Hoa tiếp lời cô ấy: “Đi làm mệt mỏi, Điềm
Điềm nghe cha, con ở nhà được không? tiền tiết kiệm nhà chúng ta đủ để nuôi con!”
“Nhưng nếu ở nhà thì con sẽ tan biến đó, dù sao con cũng c.h.ế.t rồi mà!” Hoa Điềm Điềm cười,
nhìn cha mẹ đột nhiên sững sờ thì vươn tay cầm lấy tay hai người: “Cha, mẹ, thật ra hai người có
thể nhìn thấy con vì một vị đại sư cho con một lá bùa, chỉ cần nuốt xuống thì sẽ có cơ thể trong
vòng mười hai tiếng. Vốn dĩ ngày hôm qua sau khi báo thù xong còn phải đi đầu thai, nhưng vị
đại sư kia biết con không yên lòng hai người nên bảo con gia nhập vào môn phái của cô ấy. Đại
sư nói thiên phú của con rất tốt, chỉ cần chuyên tâm học tập tu luyện công pháp, ngày nào đó có
thể ở bên cạnh hai người như bây giờ.”
TBC
Mẹ Hoa nắm c.h.ặ.t t.a.y Hoa Điềm Điềm, kích động không nói thành lời: “Điềm Điềm, con nói thật
chứ?”
“Đương nhiên là thật rồi." Hoa Điềm Điềm nhìn bọn họ nói: “Nói thật với hai người, sau khi chết
con cũng về nhà mấy lần, nhìn thấy dáng vẻ đau lòng của hai người con cảm thấy rất khó chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-220.html.]
Nhưng là một hồn ma bình thường, con không có cách nào để hai người nhìn thấy mình.”
Cha Hoa lau đôi mắt đỏ hoe, vui vẻ đi quanh phòng: “Vị đại sư này đúng là một người tốt, Điềm
Điềm, con nghĩ cha và mẹ nên tặng gì cho đại sư thì được?”
Hoa Điềm Điềm cười nói: "Cái này không vội, chỉ là Hàn đại sư là người Lâm Hải, lần này tới
đây để tham gia tỷ võ huyền học, đợi sau khi thi đấu kết thúc cô ấy sẽ dẫn con cũng đi…”Hoa
Điềm Điềm vừa mới nói một nửa, cha Hoa đã vỗ bàn quyết định: “Bán nhà! Chúng ta tới Lâm
Hải mua nhà.”
Hai người vui mừng hớn hở gọi điện thoại cho môi giới tới đánh giá nhà, thuận tiện đăng bài
muốn bán nhà trong vòng bạn bè, cũng nhấn mạnh muốn trả toàn bộ trong một lần. Nhà của Hoa
Điềm Điềm có ba phòng ngủ một phòng khách, mặc dù không mới nhưng bởi vì gần trường học
nên vẫn được nhiều người ưa chuộng. Trưa ngày hôm đó có người tới xem phòng, vì cha Hoa
muốn thanh toán ba vạn trong một lần nên đối phương đặt tiền cọc trước rồi hẹn ngày mai ký
hợp động, nhanh tới mức Hoa Điềm Điềm còn chưa kịp định thần lại.Sau khi trải qua cú sốc
trước cái c.h.ế.t của con gái, cha Hoa mẹ Hoa hiện lại không còn quan tâm tới bất cứ điều gì, chỉ
cần có thể ở bên cạnh con gái, bọn họ sẵn sàng làm mọi việc.
——Hàn Hướng Nhu dùng một ngày giải quyết hết chuyện của hơn bốn trăm quỷ hồn, buổi tối
khi trở lại công việc thì tất cả các tuyển thủ dự thi đều đã trở về. Nhìn thấy cảnh tượng mọi người
đều đang siêu độ, Hàn Hướng Nhu lấy một lá bùa từ trong túi ra chuẩn bị mở quỷ môn.
Trương Tịnh Nguyên thấy vậy nhanh chóng kéo Hàn Hướng Nhu sang một bên, uyển chuyển
bày tỏ chuyện mở quỷ môn này quá hào nhoáng. Vì sức khỏe tinh thần của những đệ tử khác,
bọn họ muốn Hàn Hướng Nhu vào trong lều trại để mở quỷ môn.Hàn Hướng Nhu nhìn thoáng
qua lều vải không biết dựng lên từ lúc nào, có sức chứa khoảng ba mươi người, gật đầu: “Chỗ
nào cũng được, vậy ai tới để giám sát?”
Trương Tịnh Nguyên lau mặt, mệt mỏi nói: “Cứ để tôi đi.” Ông ta ra lệnh cho Ngọc Hòa Tử và
Ngọc Trúc, để hai người họ duy trì trật tự, thuận tiện đếm người.Trương Tịnh Nguyên nhìn thấy
quỷ hồn xếp thành một hàng có trật tự đi vào bên trong quỷ môn, bèn lôi cô sang một bên, ánh
mắt phức tạp nói: “Hàn đạo hữu à, hôm nay tổ giám khảo đã thảo luận với nhau một chuyện,
không biết cô có đồng ý không?”