Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 212

Cập nhật lúc: 2024-11-11 02:05:40
Lượt xem: 61

Chương 212:

Cơn đau thấu xương truyền tới từ cánh tay và đùi, bà cụ Vương đau đớn gào lên. Bà ta còn chưa

kịp lấy lại sức thì đột nhiên cảm thấy cơ thể chìm xuống, ngay sau đó chất lỏng hôi hám tràn vào

mũi và miệng, làm bà ta bị sặc. Bà ta bị dìm một lúc rồi tại được kéo tên, dìm một lúc tại được

kéo tên, ý thức của bà cụ Vương dần dần trở nên mơ hồ, bà ta cố gắng vùng vẫy mở mắt nhìn

bản thân khi còn trẻ: Khuôn mặt dữ tợn trong giống như ma quỷ vậy. Bà cụ Vương trẻ tuổi thấy

ánh mắt ngây thơ trong sáng của con gái nhìn mình, bật cười buông lỏng tay, trơ mắt nhìn đứa trẻ

rơi vào trong bồn cầu. Bé gái c.h.ế.t chìm ở trong bồn cầu, linh hồn của bà cụ Vương cũng thoát

khỏi thân xác của cô bé, nhưng bà ta chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì đã nhận được một cái bạt

tai thật mạnh từ phía sau. Bà ta lảo đảo vài bước ngã ở trên mặt đất, tay và đầu gối đều bị trây

xước, dính phải nước bẩn ở trên nền đất đau đớn thấu xương.

Bà ta mở mắt ra nhìn hai bàn tay nhỏ bé, gầy guộc chỉ có da bọc xương. Bà ta đứng dậy khỏi nền

đất, quay đầu lại nhìn, lúc này mới phát hiện người ra tay lại chính là mình. Bà cụ Vương trở mắt

nhìn bản thân đứng chống eo tức giận mắng giống như một người phụ nữ chua ngoa, lúc tức giận

thì sẽ dùng tay đánh. Bà cụ Vương nhìn bộ quần áo rách rưới ở trên người mình thì biết rằng bản

thân lại biến thành Chiêu Đệ lúc hai tuổi.

Chiêu Đệ qua đời lúc tám tuổi, bà cụ Vương buộc phải trải qua cuộc sống giống như cô bé lần

nữa.

Từ lúc mở mắt ra đã bị đánh đập, cấu nhéo, bạt tai giống như cơm bữa. Đây là lần đầu tiên bà cụ

Vương cảm thấy tuyệt vọng như vậy, thà c.h.ế.t đuối giống như lần đầu tiên, ít nhất cũng không

phải chịu nhiều đau khổ như vậy.

TBC

Thoáng cái đã sáu năm trôi qua, ngày bà cụ Vương đếm trên đầu ngón tay cũng đã tới, bà ta cảm

giác được mình bị một luồng năng lực đẩy ra ngoài. Huyệt Thái Dương đập mạnh vào thành bồn

rửa tay, m.á.u bắt đầu chảy xuống.

Cuối cùng cũng giải thoát rồi, thật tốt!

Bà cụ Vương Không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng rất nhanh bà ta hoảng sợ phát hiện ra mọi chuyện chưa dừng lại ở đó, bà ta lại trở về

đường sinh…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-212.html.]

Bà cụ Vương liên tục bị biến thành một bé gái c.h.ế.t đuối và Vương Chiêu Đệ, bà ta không nhớ

nổi mình tổng cộng đã trải qua như thế bao nhiêu lần, là tám hay chín? Bà ta cảm thấy cả người

đau đớn, trong lòng tràn ngập tuyệt vọng. Bà ta ước mình c.h.ế.t luôn cho xong , để không bao giờ

phải chịu nỗi đau đớn như thế nữa.“Tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi, xin cô hãy g.i.ế.c c.h.ế.t tôi đi!”

Sương mù dày đặc dần dần tan đi, sau khi bà cụ Vương phá vỡ huyệt Thái Dương thì bàng hoàng

phát hiện ra mình vẫn ở trong ngôi nhà quen thuộc, Chiêu Đệ mặt đầy m.á.u vẫn đang lơ lửng trên

không trung, lạnh lùng nhìn bà ta.Bà cụ Vương nhớ tới cuộc sống mình trải qua giống Vương

Chiêu đệ thì xấu hổ bưng mặt gào khóc.

Ở phía bên kia, cha mẹ Vương Chiêu Đệ vẫn còn đang ở bên trong ác mộng chưa tỉnh lại. Bọn

họ vẫn đang trải qua số mệnh của Vương Chiêu Đệ, bị cha mẹ khinh thường, trách măng, bị bà

nội đánh, bọn họ không hề biết rằng cô bé gầy gò kia lại có cuộc sống khốn khổ như vậy, mà tất

cả điều đó đều do bọn họ gây ra.Trong cơn ác mộng hai người khóc lóc thảm thiết, cơ thể cuộn

tròn vào một chỗ, trên da thịt lộ ra ngoài xuất hiện vết bầm tím, đây là dấu vết bị đánh. Hai người

bọn họ không biết đã trả qua chuyện này bao nhiêu lần, cho đến khi không nhịn được đau đớn

hét lên: “Tôi sai rồi, cũng là lỗi của chúng tôi!” Lúc này người giấy nhỏ mới vung tay lên xua tan

cơn ác mộng đi, để bọn họ tỉnh dậy từ trong đau đớn.

Mẹ Chiêu Đệ mở mắt, nhìn hồn phách cô bé, hối hận bưng mặt khóc rống: “Chiêu Đệ, mẹ xin lỗi

con! Đều là lỗi của mẹ! Mẹ là súc sinh!”Mắt của Vương Chiêu Đệ có hơi đỏ lên hai dòng nước

mắt chảy dài trên má: “Nếu có kiếp sau, con hy vọng sẽ không gặp lại mọi người nữa.”

Người giấy nhỏ bay tới lau nước mắt cho Vương Chiêu Đệ, dịu dàng nói: “Kiếp sau em sẽ đầu

thai tới một gia đình tốt, có cha mẹ và người thân yêu thương. Loại người giống như bọn họ heo

chó còn không bằng, có c.h.ế.t cũng phải chịu phạt, kiếp sau chỉ có thể làm súc sinh mà thôi.”Sau

khi bà cụ và hai vợ chồng nghe thấy những gì mà người giấy nhỏ nói thì che mặt bật khóc, biểu

cảm buồn bã trong chân thật hơn trước đây.

“Giết người thì đền mạng.” Người giấy nhỏ lạnh lùng nhìn bọn họ: “Các người muốn đi đầu thú

hay là muốn trải nghiệm cuộc sống giống như Chiêu Đệ cả đời?”"Tự thú! Tự thú!" Cha Chiêu

Đệ run rẩy lấy điện thoại di động ra: “Tôi sẽ gọi điện thoại cho cảnh sát, nói rõ chân tướng cái

chết của con gái mình, là mẹ tôi hại c.h.ế.t con bé, để cảnh sát tới đây bắt mẹ tôi ngay.”

Loading...