Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 195
Cập nhật lúc: 2024-11-10 18:59:08
Lượt xem: 92
Chương 195:
Hàn Hướng Nhu thấy vậy thì nhẹ nhàng thở phào, vội vàng tìm kiếm bóng dáng Hàn Thịnh Vĩ.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi mà những đệ tử đối chiến với con quỷ vương bên kia
đã ngã rạp một mảnh. Chẳng biết Hàn Thịnh Vĩ giả c.h.ế.t hay thật sự bị thương mà nằm tít ở góc
xa xa.
Lúc này Hàn Hướng Nhu không buồn tiến đến xem xét vết thương của Hàn Thịnh Vĩ, cũng
chăng đám rời đi ngay bây giờ, cô biết người đàn ông ở trên kia đang nhìn mình chằm chằm, cô
không muốn để Hàn Thịnh Vĩ trở thành bia ngắm vào thời điểm này. Thấy quỷ vương vung tay
lên ném năm sáu người bay ra, Hàn Hướng Nhu lập tức điều khiển hồ lô bay tới đó, gần như
trong nháy mắt đã hút quỷ vương vào trong. Mấy đệ tử bị thương bò dậy khỏi mặt đất, đang định
giơ kiếm tiếp tục xông lên thì ngẩng đầu một cái đã thấy quỷ vương biến mất tiêu, trong lúc nhất
thời khuôn mặt của rất nhiều người đều lộ vẻ mê mang: quỷ vương chạy đi đâu rồi? Hồ lô bay về
trong n.g.ự.c Hàn Hướng Nhu, uể oải ợ một cái, phun ra chút âm khí. Bởi vì tiên tiếp hút hai quỷ
vương nên thân hồ lô hơi biến thành màu đen. Nó buồn bực nhổ một ngụm âm khí ra, chôn
miệng hồ lô vào sâu trong n.g.ự.c Hàn Hướng Nhu, dáng vẻ không muốn gặp ai nữa.
Hàn Hướng Nhu yêu thương vuốt ve nó. Vì biết hồ lô không thích ăn những thứ có âm khí quá
nặng nên ngoại trừ trường hợp bất đắc dĩ, nếu không thì Hàn Hướng Nhu sẽ không lấy hồ lô ra
đựng quỷ hồn. Thật ra hồ lô thích ăn những thứ như tinh quái hơn, chẳng qua là hiện giờ linh khí
thưa thớt, tinh quái đã trở thành vật quý giá, bọn chúng khó khăn lắm mới tu thành chính quả nên
khá là tiếc mạng, cũng hiếm khi thấy chúng tự tìm đường chết. Nếu con yêu hoa đào bám vào
người cô gái ở quầy lễ tân để dụ dỗ Hàn Thịnh Vĩ còn bản thể thì sợ rằng nó sẽ không làm ra
chuyện mạo hiểm như vậy.
Hồ lô cọ cọ vào n.g.ự.c Hàn Hướng Nhu mấy cái, sau đó thu nhỏ rồi chui vào trong túi tiền của cô.
Người đàn ông áo đen trên bục cao thấy cảnh này thì mặt mày hào hứng hơn hẳn, giọng điệu
cũng ôn hòa đi kha khá: “Bảo bối cũng không ít, tiếc rằng cô lại gặp phải bổn vương.”
Khóe môi hắn khẽ cÔng lên, dò xét cẩn thận Hàn Hướng Nhu trước mặt: “Thể chất của cô không
tệ, nếu ta ăn cô thì có thể khôi phục được một nửa thực lực. Xem ra trời không tuyệt đường sống
của ta nên mới cố ý đưa cô đến trước mặt bổn vương.”
Hắn giơ tay chụp vào không khí, Hàn Hướng Nhu cảm thấy dường như có một đôi tay vô hình
túm lấy eo của mình, trong chớp mắt thần hồn trở nên hơi bất ổn. Hàn Hướng Nhu lập tức ném lá
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-195.html.]
bùa Mời Thần vẫn luôn nắm chặt trong tay ra ngoài, cắn đầu tuỡi phun một ít m.á.u tươi tên, lớn
tiếng quát: “Cầu xin tổ sư gia giáng tâm.” Lá bùa Mời Thần b.ắ.n ra ánh sáng bạc chói mắt, ngay
cả người đàn ông trên bục cao cũng không nhịn được, phải giơ ống tay áo tên che mắt mình. Sau
khi ánh sáng bạc tản đi, một người đàn ông mặc áo dài màu xanh bỗng xuất hiện từ trong hư
không, mái tóc trắng phơ, tướng mạo đẹp như quan ngọc. Một tay ông ấy chắp sau tưng, vẻ mặt
kiêu ngạo nhìn lướt qua đám đệ tử bên dưới, giống như trích tiên giáng tâm. Các đệ tử huyền
môn trong hang núi nhìn thấy dung mạo của tổ sư gia nhà họ Hàn thì ánh mắt đều có chút si mê.
Vào thời đại mà huyền thuật đã làn tụi này, có thể mời thần nhập vào người đã cực kỳ hiếm thấy
rồi, trực tiếp mời tổ sư gia giáng xuống thì từ trước đến giờ đây là lần đầu họ nghe nói đến.
Lúc này, trong phòng họp cũng hoàn toàn yên tĩnh. Vừa nãy khi Hàn Hướng Nhu ném hồ lô bắt
quỷ ra, các chưởng môn đã giật mình, hai mắt như sắp rớt xuống rồi. Bây giờ tổ sư gia hiện thân,
ai nấy đều kinh hãi, ngây ra như phỗng.
“Vị này chẳng lẽ chính là Hàn Tĩnh Tu của phái Thiên Nhất ư?” Trương Tịnh Nguyên khàn
giọng hỏi.
Không ai trả lời, tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào bóng người trên màn hình,
người thì nghi ngờ không thôi, người lại cực kỳ kích động, có người thì mờ mịt không hiểu
chuyện gì, chưa ai từng thấy chân dung tổ sư gia của phái Thiên Nhất nên cũng không dám chắc
người này rốt cuộc có phải là Hàn Tĩnh Tu hay không.
Đạo trưởng Trường Minh từ lần đầu tiên nhìn thấy Hàn Tĩnh Tu đã cảm thấy ông ấy chắc chắn là
lão tổ trong truyền thuyết của phái Thiên Nhất, chỉ có nhân tài với dung mạo và khí chất nhường
này mới xứng đáng với ba chữ Hàn Tĩnh Tu. Thấy ánh mắt Hàn Tĩnh Tu lướt qua màn hình, đạo
trưởng Trường Minh kích động tới mức bật khóc thành tiếng.
Vào thời điểm đạo trưởng Trường Minh mười tuổi, gia nhập đạo môn, việc ông ấy thích làm nhất
chính là sau khi tu luyện thì đọc những mẩu chuyện cũ về lão tổ Hàn Tĩnh Tu của phái Thiên
Nhất. Mặc dù ghi chép chính thức thì chỉ vẻn vẹn vài dòng, tuy nhiên các loại truyền thuyết và
chuyện cũ liên quan đến Hàn Tĩnh Tu lại không hề ít. Lúc ấy, nguyện vọng lớn nhất của đạo
trưởng Trường Minh nhỏ tuổi là có thể trở thành người giống như lão tổ Hàn. Sau này khi đạo
trưởng Trường Minh lớn lên, ông ấy bận bịu tu luyện và xử lý chuyện trong môn phái, giấc mơ
hồi bé đã được chôn sâu trong đáy lòng, chỉ thỉnh thoảng khi nhớ lại những chuyện ngày xưa,
TBC
nhớ tới mộng tưởng một thời của mình, trong lòng ông ấy lại cảm thấy hơi buồn vô cớ.