Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 188
Cập nhật lúc: 2024-11-11 01:56:47
Lượt xem: 65
Chương 188:
Hàn Hướng Nhu quan sát xung quanh, tối vào mộ chấm dứt ở đây, cũng không có bất kỳ cửa vào
nào. Cô suy ngẫm một hồi, tay bấm pháp quyết niệm chú phá trận, chỉ nghe “ầm” một tiếng,
gạch trong tối vào mộ nhanh chóng tật tên, để tộ một cánh cửa đá. Hàn Thịnh Vĩ ngờ vực đi theo
sau lưng em gái, khó hiểu hỏi: “Cửa ải này kiêm tra cái gì?” Cô đưa tay đẩy cửa đá ra: “Chắc tà
kiểm tra trận pháp.”
Anh do dự một lát rồi hỏi nhỏ: “Vậy cứ phá trận pháp một cách đơn giản thô bạo như vậy có
được không?”
“Có gì không được chứ? Không cần biết dùng cách nào, phá vỡ mê trận nơi này xem như thắng
TBC
rồi.”
Hàn Hướng Nhu liếc nhìn anh trai với vẻ ghét bỏ: “Có cách đơn giản thì tại sao lại muốn làm
phức tạp lên chứ? Đó chẳng phải là đồ ngốc à?”
Hàn Thịnh Vĩ sùng bái giơ ngón cái tên với cô: “Vẫn là em thông minh nhất!” “Đương nhiên!”
Hàn Hướng Nhu kiêu ngạo hất cằm, đi vào bên trong ngôi ^ mộ. Trong phòng họp bên ngoài địa
điểm thi, đám chưởng môn nhìn cách làm việc này của Hàn Hướng Nhu, ai nấy đều ngẩn người.
Triệu Dụ Đình chỉ vào màn hình, mặt mày đỏ tên: “Như vậy cũng tính hả?”
Trương Tịnh Nguyên nghiến răng, nặng nề gật đầu: “Tính, chỉ cần phá trận là được.”
Rất nhiều chưởng môn đều đau khổ quay đầu lại nhìn xem video của đệ tử nhà mình, hiện tại trừ
nhóm của Hàn Hướng Nhu ra thì chỉ có 3 người cũng đến cửa ải mê trận này. Có điều nhìn cách
bọn họ bị mắc kẹt trong mê trận, sợ rằng họ không phá nổi trận trong một thời gian. Còn về pháp
chú mà Hàn Hướng Nhu dùng để phá trận, các chưởng môn càng tuyệt vọng hơn, đừng nói là đệ
tử của bọn họ, ngay cả bọn họ cũng không biết!Hàn Hướng Nhu này quả đúng là bật hack! Có để
đệ tử của những môn phái khác sống không đây!
...Hàn Hướng Nhu vừa bước vào cửa đã đã trong thấy một người đang nhào tới, cô theo thói
quen đạp người trước mặt văng ra, sau đó mới phát hiện người nhào tới là bà cụ mặt mèo. Sau
nửa ngày, cơ thể của bà cụ mặt mèo càng linh hoạt hơn, cô chú ý hồn phách vẫn luôn trốn trong
cơ thể của bà ta đã hợp làm một với hồn phách của con mèo, nếu như tách bọn họ ra e rằng hết
sức khó khăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-188.html.]
Cô do dự một thoáng rồi ném một lá bùa ra, thân thể của bà cụ mặt mèo cứng đờ, không có cách
nào nhúc nhích được nữa. Tiếp đó, Hàn Hướng Nhu vươn tay lôi bà cụ ra, dặn dò Hàn Thịnh Vĩ:
“Bên trong tối như bưng, không biết có bao nhiêu thứ quỷ quái ẩn giấu, chúng ta giải quyết việc
này lấy thêm điểm trước rồi nói sau.”Cô lại lần nữa kéo bà cụ mặt mèo về lối vào mộ, vung tay
lên ném ra 9 lá bùa, tạo thành một kết giới xung quanh bọn họ. Kết giới mà cô bày ra chủ yếu là
để bảo vệ sự an toàn của Hàn Thịnh Vĩ, bởi vì lát nữa cô rất bận rộn nên khó mà quan tâm đến
tình hình của anh. Thay vì để âm hồn nhập vào rồi để mình đi cứu, không bằng bày kết giới trước
để tiết kiệm không ít việc.
Hàn Hướng Nhu thô lỗ lôi hồn phách của bà cụ ra, nếu nói thân thể của bà ta vẫn còn hình dạng
nửa người, vậy thì hồn phách của bà ta đã chẳng khác gì một con mèo.Cô có chút rầu rĩ khi trong
thấy t.h.i t.h.ể đông cứng và hồn phách hợp nhất giữa người và mèo, làm thế nào để tách đồ chơi
này ra đây? Đúng là làm khó người ta mà.
Hàn Thịnh Vĩ vòng quanh hồn phách của bà cụ 2 vòng, cũng bó tay đành chịu: “Chúng ta thẳng
tay xé hồn phách ra không được à?”Hàn Hướng Nhu nghe thấy thế liền lắc lắc đầu: “Mặc dù
nhìn bề ngoài t.h.i t.h.ể vẫn là hình dạng nửa người nửa mèo, sÔng hồn phách của cả hai đã hợp
làm một, giới hạn cũng không rõ ràng lắm. Nếu thẳng tay xé ra, chẳng những không làm nên
chuyện gì, làm không tốt còn khiến hồn phi phách tán nữa.”
“Vậy chúng ta làm sao bây giờ?” Hàn Thịnh Vĩ ngồi xổm xuống, buồn rầu nhìn thi thể: “Nếu
khÔng đốt lông mèo ở bên mặt này đi, dù sao người nhà họ Hà chỉ cần một cái xác có thể chôn
cất là được.”Cô ngồi xổm xuống, thò tay nhổ lông mèo trên mặt bà cụ xuống, lại phát hiện bên
phần mặt mèo đã chẳng còn hình dạng của người nữa: “Bà cụ bị mèo nhảy vào quan tài nên xác
chết vùng dậy biến thành mặt mèo, chúng ta vẫn phải ra tay từ hồn phách.” Cô suy nghĩ một lát
đã nảy ra ý tưởng: “Nếu như chúng ta có thể để hồn phách của con mèo tự đi ra, chuyện này sẽ
dễ giải quyết hơn rồi.”
Hàn Hướng Nhu lấy từ trong túi xách ra một tờ giấy vàng, chỉ thấy cô xé ra mấy hình con cá nhỏ
một cách đơn giản. Hàn Thịnh Vĩ cúi đầu nhìn, nhìn em gái với vẻ một lời khó nói hết: “Em xé
cũng thô quá rồi, nếu không nhìn kỹ, anh cũng không nhìn ra mấy mảnh giấy vụn này là cá đâu.”
Cô thấy kỹ thuật của mình bị nghi ngờ, thẹn quá hóa giận lấy một tờ giấy vàng ra đưa cho Hàn
Thịnh Vĩ: “Anh giỏi thì anh làm đê!”