Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 161
Cập nhật lúc: 2024-11-11 01:38:49
Lượt xem: 87
Chương 161:
Khoảng 10 phút sau, Hàn Hướng Nhu mở mắt ra, nhìn Tổ sư gia với vẻ tôn thờ: “Tổ sư gia, con
đoán số sách cổ và công pháp mà ngài lưu trữ là đầy đủ nhất trên đời rồi. Mặc dù một vài môn
phái khác có truyền thừa xuống, nhưng mà rất nhiều công pháp trung tâm đều đã mất đi, vẫn là
ngài có tầm nhìn xa trong rộng!”
Tuy là Tổ sư gia đã bạc trắng tóc, sÔng vẻ ngoài vẫn đẹp như mĩ ngọc. Ông ấy nghe Hàn Hướng
Nhu nịnh nọt một cách túng túng, trong mắt lóe lên ý cười, có điều trên mặt vẫn lạnh nhạt khiến
người ta không thấy rõ tâm trạng. Hàn Hướng Nhu cười gượng gãi đầu, cẩn thận hỏi: “Tổ sư gia,
ngài còn có gì căn đặn không ạ?”
Tổ sư gia kiêu ngạo phất ống tay áo: “Mang cho ta một chiếc tivi.”
Hàn Hướng Nhu kinh ngạc nhìn ông ấy: “... Hả?”
Sao lại xem tivi rồi? Đây có vẻ không giống việc ngài thích mà?
Dường như nhìn thấu suy nghĩ của cô, Tổ sư gia thẹn quá hóa giận, hừ lạnh một tiếng: “Ta muốn
cái lớn nhất tốt nhất!”
Hàn Hướng Nhu nhìn Tổ sư gia lại chui về trong linh vị, chỉ có thể gian nan gật đầu: “Vâng ạ,
ngày mai con sẽ bảo người đến lắp đặt cho ngài, sau đó đặt điều khiển từ xe lên bàn thờ cho ngài
nha.”
Cô ngơ ngác lấy điện thoại di động ra, tìm kiếm tivi trên một trang web nào đó, giá cả được sắp
xếp từ cao đến thấp, xếp hạng cao nhất là tivi 105 inch với độ phân giải 5K có giá 699999. Hàn
Hướng Nhu cầm thước đo mặt tường đối diện linh vị, ngược lại có thể gắn vừa, chỉ là giá tiền hơi
đắt đỏ. Thật ra nếu bỏ đi số 69 đằng trước, chỉ cần 4 con số ở phía sau cũng có thể mua được một
sản phẩm vô cùng chất lượng rồi.
Hàn Hướng Nhu len lén nhìn linh vị, ngón tay bắt đầu liều mạng lướt xuống dưới. Lúc cô đang
TBC
cảm thấy một chiếc hơn 8 ngàn rất ổn, chuẩn bị chốt đơn thì một bàn tay với khớp xương rõ ràng
thò đến từ bên cạnh, lướt màn hình lên đầu tiên: “Mua cái này!”
Hàn Hướng Nhu nhìn Tổ sư gia lại chui ra ngoài không biết từ lúc nào mà toàn thân cứng đờ. Rõ
ràng trước đây mấy trăm năm cũng chẳng xuất hiện dù chỉ 1 lần, sao bây giờ phong cách lại kỳ lạ
thế chứ?Cô thậm chí còn không dám ngẩng đầu lên, vội vàng chốt đơn, nhìn thấy bốn chữ “thanh
toán thành công” mới thở phào nhẹ nhõm. Tổ sư gia hình như cũng rất hài lòng, giọng nói cũng
trở nên tốt đẹp hơn rất nhiều: “Đồ chơi con đang cầm trên tay kia cũng mua cho ta một chiếc
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-161.html.]
đi.”“... Vâng ạ!” Hàn Hướng Nhu thật thà gật gật đầu: “Nhân tiện con sẽ mua cho ngài một chiếc
laptop, sau này ngài đỡ phải ra ngoài một chuyến.”
Tổ sư gia bị vạch trần lườm cô, hóa thành một làn khói chui về trong linh vị. Hàn Hướng Nhu
tiếp tục thắp hương, sau khi ra khỏi phòng chuẩn bị truyền côn pháp mà Tổ sư gia giao cho Hàn
Thịnh Vĩ, lại nghe thấy giọng nói của bảo vệ truyền đến từ dưới tầng: “Ông Hàn, ông cụ nhà ông
và ông cụ nhà họ Khương đang cãi nhau, ông nhanh xuống khuyên nhủ đi ạ.”Hàn Bình An nghe
thế thì đau đầu, vừa thay giày vừa nói: “Sao đều lớn tuổi vậy rồi còn gây chuyện nữa chứ?”Bảo
vệ bày ra vẻ mặt lúng túng nhìn ông: “Ông cụ nhà ông nói trên người ông cụ Khương có quỷ khí,
trong nhà chắc chắn có ma quỷ đang lộng hành. Ông cụ Khương nghe thấy vậy thì không vui,
mắng ông cụ nhà ông nói bậy nói bạ, cho nên hai người mới cãi nhau.”
Động tác mang giày của Hàn Bình An khựng lại, ngẩng đầu lên gọi với lên tầng: “Nhu Nhu,
chưởng môn của môn phái các con đang đánh nhau ngoài kia kìa, con mau ra đưa ông ấy về
đi.”Chưởng môn tương lai Hàn Hướng Nhu: “...” Mệt lòng quá đi!Bảo vệ: “...”
...Hai người Hàn Hướng Nhu và Hàn Thịnh Vĩ vội vàng xuống dưới, thay giày rồi đi theo bảo vệ
đến bên bờ hồ. Từ xa, hai anh em đã nghe thấy giọng nói oang oang gào lên của ông cụ Hàn:
“Tôi tốt bụng nhắc nhở ông, ông không biết lòng người tốt!”Ông cụ Khương giận dữ, liên tục
nhảy dựng lên: “Ông nói bậy nói bạ!”
Bên cạnh còn có rất nhiều ông bà cụ đang khuyên nhủ, có người nói ông cụ Hàn phong kiến mê
tín, có người khuyên ông cụ Khương thà tin chứ đừng không tin, nếu không thì tìm một đại sư
tới xem xem. Ông cụ Khương chống nạnh, tức đến nỗi thở hổn hển: “Nói bậy nói bạ, sao tôi
không cảm thấy trong nhà tôi có ma quỷ chứ, mấy người nghe ông ta nói quàng rồi.”An Chí
Cương ở cùng trong khu biệt thự quen biết Hàn Hướng Nhu bởi vì chuyện con gái bị đổi hồn
phách, bây giờ đã trở thành lan cuồng nhiệt của cô. Ông ta vừa mới cùng con gái làm bài tập tối
xong , ra ngoài tản bộ vừa khéo gặp được một màn này. Ông ta vội vàng chạy tới che chở cho
ông cụ Hàn, sợ ông ấy bị gậy batoÔng của ông cụ Khương đánh trúng.Nếu An Chí Cương chỉ
ngăn cản thôi cũng được, ông ta còn lấy thân phận người từng trải để tận tình khuyên bảo ông cụ
Khương: “Bác Khương, người nhà họ Hàn thật sự có bản lĩnh. Bác gặp được bọn họ tuyệt đối là
may mắn vô cùng, nếu như ở bên ngoài, bác có mời cũng chưa chắc có thể mời được đại sư tốt
như vậy đâu. Bác nghe tôi đi, để con trai bác chuẩn bị 1 triệu, cung kính mời đại sư về, bảo đảm
ma quỷ gì cũng có thể bắt lại cho bac.”