Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 159
Cập nhật lúc: 2024-11-11 01:37:41
Lượt xem: 89
Chương 159:
Vương Ủy bay tới chui vào giữa cha và mẹ, cười hì hì vui vẻ: “Cha, mẹ, cả hai cũng đừng trách
Lý Hoành. Lần này xảy ra chuyện là do bản thân con táy máy, nếu không con tuyệt đối sẽ là
người sống đến cuối cùng trong nhà ma kia.” Mẹ của cậu ta khóc đến nỗi không thốt nên lời, cha
Vương Ủy quay lại nhặt cây chổi lên đánh vào hồn phách của cậu ta: “Cha cho con làm! Cha cho
con làm này!” Mặc dù hồn thể của Vương Uy có thể xuyên qua cây chổi dễ như trở bàn tay, có
điều cậu ta vẫn bày ra vẻ mặt đau đớn, kêu “ối oái ối oái” nhảy tung tung khắp phòng khách. Mẹ
Vương Uy nhìn thấy một màn quen thuộc này, không nhịn được bật cười, ngay sau đó càng khóc
dữ hơn.
Nghe thấy tiếng khóc xé ruột xé gan, Hàn Hướng Nhu và Trương Chiêu Dục bất đắc dĩ ngồi
xuống ghế sô pha. Vương Uy dỗ dành cha mẹ xong , lại bay qua năn nỉ Hàn Hướng Nhu: “Đại
sư, chị thấy tôi không đến m phủ báo cáo trước có được không? Tôi thật sự không yên tâm khi
thấy cha mẹ mình không ai chăm sóc, tôi muốn chờ bọn họ già rồi sau này cùng nhau đi đầu thai.
Nếu như chị chê tôi là một con ma, không muốn nhận tôi làm đồ đệ, vậy để tôi làm chân sai vặt
cũng được. Chị thấy đó, lần trước lúc ở nhà ma, chẳng phải tôi cũng góp sức sao? Còn tìm được
mấy người giúp chị nữa. Sau này chị cứ dẫn tôi theo bên người, tôi làm chân sai vặt, làm việc tay
chân giúp chị, còn không cần chị trả tiền lương, chuyện tốt biết bao đấy thôi.”
Hàn Hướng Nhu nghe xong , quả thực cũng có chút động lòng. Mặc dù thằng nhóc Vương Uy
này mới khoảng 20 tuổi, chẳng qua con người thật sự rất lanh lợi, chỉ là từ trước đến nay bản
thân cô chưa bao giờ nghĩ đến việc nhận ma quỷ làm cấp dưới.
Cậu ta rất tinh mắt nhận ra sự do dự của cô, vội vàng nhích lại gần hơn: “Đại lão mấy ngày nay
tôi chứng kiến rất nhiều điều ở Cục điều tra linh dị, môn phái khác của người ta ra ngoài là một
đám đệ tử vô cùng oai phong, chị xem một mình chị cô đơn đúng là khó coi lắm có đúng không?
Tuy rằng tôi không biết cái khác, nhưng mà tôi có thể giữ thể diện cho chị mà, vừa không cần
tiền lương cũng không cần 5 loại bảo hiểm và 1 quỹ nhà ở xã hội. Nếu như chị thuê một người
cùng nghề này với tôi, chẳng phải 1 tháng phải mất 4 đến 5 ngàn đồng sao?”
“Đúng đúng đúng!” Mẹ Vương Uy giảng hòa giúp: “Vương Uy nhà chú dì cũng không cần lo
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-159.html.]
liệu ăn ở, nếu là lúc không làm việc thì để Uy Uy ở trong nhà, chú dì sẽ đổi phòng của thằng bé
thành linh đường.”
Lý Hoành bổ não hình ảnh, lặng lẽ xoa xoa cánh tay, nghĩ thế nào cũng cảm giác sợ hãi không
thôi. Cha của Vương Uy ngược lại vẫn còn chút lý trí. Tuy rằng ông ấy cũng không muốn mất đi
con trai, sÔng lại lo lắng hơn cả là nếu ép buộc con trai ở lại thế gian có ổn hay không, bèn hỏi
thẳng vấn đề này.
Hàn Hướng Nhu trả lời: “Nếu như để mặc cậu ta lang thang, lâu ngày nhất định sẽ có một ít tổn
thương đối với hồn thể. Có điều nếu đi theo cháu, cháu có thể dạy cậu ta tu luyện, đợi sau này tu
vi của Vương Uy tăng lên rồi, cũng có thể hiện ra trước mặt người khác.”
Cha mẹ của Vương Uy nghe vậy thì mừng rỡ khôn xiết, liên tục nói cảm ơn. Cô nhìn Vương Uy,
vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc: “Mặc dù cậu là chân sai vặt, sÔng đã vào phái Thiên Nhất của tôi thì
phải tuân theo môn quy của phái Thiên Nhất chúng tôi. Sau khi tu luyện rồi không được làm
xằng làm bậy, không được làm chuyện bất nghĩa, nếu không cậu cũng đừng hòng nghĩ đến việc
cùng đi đầu thai với cha mẹ mình, tôi sẽ thẳng tay để sét đánh cậu.”
Vương Uy đã chứng kiến uy lực lúc Hàn Hướng Nhu sử dụng bùa sét, lập tức gật đầu cam kết:
“Chị yên tâm đi, tôi biết bản thân ở lại vì điều gì, chắc chắn sẽ không làm xằng làm bậy đâu.”Cô
trợn mắt nhìn cậu ta: “Cũng không cho phép ra ngoài lợi dụng con gái nhà người ta, đừng để cho
tôi thấy cậu lấy lý do chưa từng có bạn gái để ôm con gái người ta lần nữa.” Lời nói vừa dứt, cha
mẹ của Vương Uy và Lý Hoành đều kinh ngạc nhìn cậu ta, điệu bộ không dám tin: “Con/ Cậu lại
còn từng làm chuyện này cơ à?”Vương Uy xấu hổ che mặt lại: “Đó chẳng phải là lúc mới làm
ma không thấy rõ tình hình sao, sau này con không dám nữa đâu.”Trương Chiêu Dục ở bên cạnh
hóng hớt hỏi: “Cậu mới c.h.ế.t chưa được mấy ngày, cũng chưa từng gặp được mấy cô gái, cậu lợi
dụng của ai thế?”
Vương Uy nhớ đến hành động mình đã làm ngày đó, sợ đến nỗi hai mắt trợn ngược, hồn thể run
lẩy bẩy.Trương Chiêu Dục bỗng dưng hiểu ra khi thấy điệu bộ chột dạ của cậu ta, khiếp sợ chỉ
TBC
vào cậu ta hồi lâu cũng chưa lấy lại tinh thần: “Cái đệch, Vương Uy, cậu còn nhỏ tuổi mà lá gan
lớn à nha, đúng là người gì cũng dám ôm mà! Không thể không nói, bây giờ cậu còn có thể ở đây
đúng là mạng lớn!”