Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 150
Cập nhật lúc: 2024-11-11 01:33:49
Lượt xem: 82
Chương 150:
Y thuật huyền môn và y thuật bình thường không giống nhau, các môn phái khác nhau còn có
những kỹ thuật khác nhau, đây đều là bí mật của môn phái. Bản thân Trịnh Dược Hiếnp là đệ tử
huyền môn cho nên cũng biết quy tắc này, anh ta tự giác ở ngoài hành lang không theo vào bên
trong. Hàn Hướng Nhu khóa cửa phòng lại, duỗi tay kéo chăn nngười bệnh xuống để lộ ra một
cơ thể chằng chịt vết thương. Cố Bách Nhiên nhìn thấy vết thương của bệnh nhân lộ ra biểu cảm
không đành lòng, không cân Hàn Hướng Nhu thúc giục, anh ta tự giác tay kết pháp miệng đọc
pháp chú: “Thiên Đạo thanh minh, địa đạo an bình, nhân đạo hư ninh...... ⁄ Cố Bách Nhiên dựa
vào cơ thể chí đương của mình để loại bỏ độc thi cho bệnh nhân. Mặc dù khí huyết chí dương tà
khắc tỉnh của độc thi, nhưng bởi vì Cố Bách Nhiên không có cơ duyên tu luyện công pháp Đạo
gia, cho nên không thể khống chế được dương khí, anh phải niệm pháp chú hơn hai mươi tân
mới có thể loại bỏ hết được độc thi ở bên trong cơ thể.
Hàn Hướng Nhu kiểm tra cơ thể bệnh nhân, thấy thân thể sạch sẽ không sót lại cái gì không khỏi
lộ ra nụ cười: “Tổng giám đốc Cố, thiên phú này của anh đúng là tài nguyên tốt để trở thành
huyền y, lát nữa tôi sẽ dạy anh một pháp chú mới.”
Cố Bách Nhiên đi tới bên cạnh giường bệnh, lấy một ít nước nước khử khuẩn rửa tay thật sạch
sẽ, nhìn Hàn Hướng Nhu cười ha ha hai tiếng nói: “Tiếp tục dạy nhưng phải làm việc để đóng
học phí? Cô có biết một tiếng tôi có thể kiếm bao nhiêu tiền không?”
Hàn Hướng Nhu nghĩ tới giá trị con người của Cố Bách Nhiên thì lúng túng biện giải cho mình:
TBC
“Kiếm tiền không quan trọng, quan trọng là học bản lãnh đúng không? Anh nhìn tôi xem cũng
bởi vì có bản lĩnh nên cuộc sống của tôi mới tuyệt vời như này.”
Có lẽ là gần đây anh tiếp xúc với cô nhiều, hoặc vì cô đã mở ra cánh cửa đến một thế giới mới
cho anh, Cố Bách Nhiên phát hiện mình không tức giận với Hàn Hướng Nhu được, thấy dáng vẻ
ăn vạ vì muốn kiếm tiền của cô trong thật thú vị. Khóe miệng của Cố Bách Nhiên hơi cÔng lên,
trong mắt mang theo ý cười: “Ngày nào cũng gặp quỷ quả thật rất thú vị.”
Hàn Hướng Nhu tức giận thở hổn hển trợn mắt nhìn anh, người đàn ông này thật đáng ghét
chuyên bóc mẽ khuyết điểm của cô!
Hai người ra khỏi phòng bệnh, Trịnh Dược Hiến chờ ở bên ngoài vội vàng đi tới, lo lắng hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-150.html.]
“Tình huống bên trong thế nào rồi?”
Hàn Hướng Nhu nói: "Độc thi đã được xử lý sạch sẻ, có thể đưa đi làm phẫu thuật.” Trình Dược
Hiến vội vàng đi vào xác nhận sau đó gọi y tá tới đưa bệnh nhân đi.
Bọn họ bận rộn đến tối, người bị trúng độc thi đều được xử lý sạch sẽ, cho dù là Cố Bách Nhiên
có dương khí mạnh mẽ thế nào cũng cảm thấy mệt mỏi. Giải quyết độc thi là một chuyện lớn,
Trịnh Dược Hiến kích động mãi mới nói được một lời cảm ơn: “May mà lần này có Hàn đạo hữu
và Cố đạo hữu, cảm ơn hai người rất nhiều.”Hàn Hướng Nhu hào phóng xua tay: “Không cần
cám ơn, cứ bảo trưởng phòng Trương của các anh thanh toán tiền là được.”
Đây không phải là lần đầu tiên Trịnh Dược Hiến tiếp xúc với Hàn Hướng Nhu, cũng quen với
việc mở miệng ra là nhắc tới tiền của cô, vì vậy hết sức tự nhiên gật đầu cười nói: “Hàn đạo hữu
yên tâm, mỗi lần cục của chúng tôi phân bổ tiền, trưởng phòng Trương đều bỏ riêng ra cho
cô.”“Thật sao?” Hàn Hướng Nhu nhăn mũi có vẻ không hài lòng lắm: “Bên anh còn có hai lần
tiền thưởng nữa chưa đưa cho tôi đâu, cục của các anh làm việc vẫn có chút lỗi đó. May mắn là
tôi đã ghi lại, nếu không tôi quên mất thì sao?”
Trịnh Dược Hiến đổ mồ hôi, cười lúng túng: “Chúng tôi là ban ngành của chính phủ, nên xin
được một khoản tiền phải làm rất nhiều thủ tục, cho nên hơi chậm. Hơn nữa cho dù chúng tôi
quên người nào đó thì cũng không thể quên Hàn đão hữu được. Hiện tại Hàn đạo hữu là viện trợ
bên ngoài lớn nhất của cục chúng tôi, ngay cả tổng cục cũng biết tên của cô. Nếu không phải tài
chính của chúng tôi có hạn, đã sớm đưa ra một mức giá trên trời để mời cô vào rồi.” Trịnh Dược
Hiến vừa nói vừa nhìn Cố Bách Nhiên, biểu cảm đó rõ ràng là cảm thấy Cố Bách Nhiên lấy của
Hàn Hướng Nhu quá ít tiền lương.Cố Bách Nhiên giả ngốc nghiêng đầu đi chỗ khác coi như
không nhìn thấy ánh mắt bất bình của Trình Dược Hiến thay cho Hàn Hướng Nhu, bản thân phải
ra ngoài làm việc không công cho cô, lại còn muốn như vậy!
Cố Bách Nhiên đi từ bệnh viện ra, thấy Hàn Hướng Nhu đang ghi vào cuốn sổ nhỏ không nhịn
được hỏi: “Trong cô cũng không giống thiếu tiền, tại sao cô lại quan tâm tới tiền như
vậy.”Những lời này chọc đúng chỗ đau của Hàn Hướng Nhu, cô thở dài một hơi bẻ đầu ngón tay
tính toán với Cố Bách Nhiên: “Sửa từ đường, xây tượng thần cho tổ sư, còn phải mua đất xây
môn phái, chỗ nào cũng phải tiêu tiền.”