Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đỗ Dũng và Trác Kháng phiên lái xe, ba cô gái ở hàng ghế . Chiếc xe là Land Rover nên ghế cũng rộng rãi thoải mái. Dù lắm nhưng cả ba đều tính cách thẳng thắn, cởi mở nên họ nhanh chóng tìm chủ đề chung để trò chuyện.
“Tiểu Anh , tớ ông nội thi giấy phép hành nghề y ?” Đỗ Tuyết đột nhiên hỏi.
Lâm Tô Anh gật đầu: “Ừ, kỳ thi khó lắm nên tớ qua thôi.”
“Cậu bớt c.h.é.m gió .” Đỗ Tuyết bĩu môi. “Tớ lạ gì cái kỳ thi chứng chỉ Đông y, dễ mấy cũng chẳng chuyện đơn giản.”
"Lưu Giờ tò mò Lâm Tô Anh, “Tiểu Anh còn thi cả chứng chỉ hành nghề y học cổ truyền ư?”
Lâm Tô Anh mỉm , “Có gì đáng ngạc nhiên . Tớ chỉ thích y học cổ truyền thôi, mà thích thì cố gắng học cho chứ. Chứng chỉ hành nghề cũng chỉ là một tờ giấy chứng nhận, chẳng gì to tát cả.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Cậu mới bao nhiêu tuổi chứ?” Lưu Giờ vẫn giấu vẻ thán phục.
Lâm Tô Anh đáp, “Thật tớ cũng nhỏ , còn lớn hơn Tiểu Tuyết một tuổi đấy. Riêng lớp mười tớ học tận hai năm mà.”
“Đó là vì sức khỏe , nên mới bảo lưu một năm.” Đỗ Tuyết lẩm bẩm.
“Thì vẫn lớn hơn .” Lâm Tô Anh lè lưỡi trêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-95.html.]
“Ha ha, hai chuyện thú vị thật, từ y học cổ truyền nhảy sang chuyện cấp ba. Chủ đề chuyển đột ngột quá đấy.” Trác Kháng lên tiếng trêu chọc.
Những khác cũng ngẩn một chút bật ha hả. Đôi khi, tiếng chính là cách giao tiếp nhất. Cứ thế, chỉ một trận đùa, trở nên thiết hơn hẳn.
Những ngày tiếp theo, khí trong đoàn lúc nào cũng vui vẻ. Buổi tối, hai trai phiên lái xe, khi nào mệt thì tìm một trạm nghỉ an để ngủ qua đêm, hôm tiếp tục lên đường.
Cứ như , mười ngày rong ruổi, cuối cùng họ cũng đến cao nguyên tuyết.
Vừa địa phận cao nguyên, nhóm Lâm Tô Anh tìm một gia đình để xin ở trọ. Sau một chặng đường dài đầy gió bụi, ai nấy đều cần nghỉ ngơi tử tế.
Âm nhạc ở vùng đất chủ yếu là những điệu ca múa đặc sắc. Những giai điệu chỉ dân nơi đây yêu thích và lưu truyền rộng rãi, mà còn các tăng sư trong những ngôi chùa địa phương sử dụng trong các nghi lễ.
Nhập gia tùy tục, khi tắm rửa sạch sẽ và nghỉ ngơi một đêm, nhóm Lâm Tô Anh cũng trang phục truyền thống của dân nơi đây.
“Cô nương mặc trang phục của chúng , trông chẳng khác gì con gái bản xứ.” Dì Bố Nhã tới, hiền hậu .
Cao nguyên tuyết là quê hương của một dân tộc phong tục, trang phục, âm nhạc và ẩm thực khác biệt. Người dân ở đây chủ yếu theo đạo Phật, cũng thấy những ngôi chùa lớn nhỏ. Nghe , ngôi chùa lớn và linh thiêng nhất là Tu viện Bố Lạp, tọa lạc đỉnh núi cao nhất.