Cô giải thích cặn kẽ tình hình bệnh của ông Cố cho Cố Thịnh Hoa mới kết luận: “Nhìn chung sẽ vấn đề gì lớn .”
“Cảm ơn em, Tiểu Anh.” Cố Thịnh Hoa xúc động đến nỗi nên lời.
“Được , cứ chăm sóc cho bác , ngày mai em đến. Có chuyện gì cứ gọi điện cho em.” Nói , cô cởi chiếc áo blouse trắng đưa cho một y tá bên cạnh, đó cùng Hàn Quân Diệp chào tạm biệt rời .
Vừa khỏi bệnh viện, Hàn Quân Diệp liền lo lắng hỏi: “Em mệt ?”
Lâm Tô Anh khẽ lắc đầu: “Chút chuyện em mệt .” Lần cứu chữa cũng hao tốn quá nhiều sức lực, nên cô cảm thấy mệt mỏi là .
Dù , Hàn Quân Diệp vẫn bước tới, dịu dàng xoa bóp cánh tay cho cô. “Cố Thịnh Hoa thật may mắn khi quen em, nếu nhà họ Cố phen loạn cả lên .”
Lâm Tô Anh mỉm : “Suy cho cùng thì đây Cố cũng từng giúp đỡ em mà.”
Nhớ những chuyện qua, Hàn Quân Diệp cũng gật đầu tán thành. Nhân quả tuần vốn định sẵn, nếu ngày Cố Thịnh Hoa chăm sóc Lâm Tô Anh, thì cũng sẽ chuyện Lâm Tô Anh tay cứu giúp ngày hôm nay.
Hai ngày , Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp cùng đến bệnh viện.
Sau khi Lâm Tô Anh châm cứu chữa trị, quả nhiên đến ngày thứ ba, ba của Cố Thịnh Hoa tỉnh . Ngay khi ông tỉnh, Lâm Tô Anh liền kê một đơn t.h.u.ố.c đưa cho Cố Thịnh Hoa, cùng Hàn Quân Diệp lặng lẽ rời .
Sau đó, Cố Thịnh Hoa cũng gọi điện để cảm ơn Lâm Tô Anh, cô chỉ mỉm cho qua.
Hiện tại, chuyện thế tục còn là điều mà Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp bận tâm. Giờ đây, hai dốc tâm lực việc tìm kiếm đỉnh Hỗn Độn.
Mặc dù là vẫn còn vài năm nữa, nhưng cả Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp đều thời gian thực chất chỉ như một cái chớp mắt, họ tận dụng thời gian để tìm cho bằng đỉnh Hỗn Độn.
Hai bắt đầu hành trình ngược xuôi Nam Bắc, đặt chân đến cả những nơi từng dấu chân . Họ tìm thấy ít di tích cổ, thu thập vô d.ư.ợ.c liệu quý hiếm, nhưng tung tích của đỉnh Hỗn Độn vẫn bặt vô âm tín.
trớ trêu , chiếc đỉnh Hỗn Độn dường như bốc khỏi thế gian, dù tìm kiếm cách nào cũng thấy một chút manh mối.
Trong khi đó, nhà họ Lâm trở thành một thế gia vô cùng danh giá. Đặc biệt là trong mấy trận thiên tai gần đây, hai nhà Hàn - Lâm quyên góp vật chất và cử vô nhân tài để cứu trợ. Lâm Tô Anh cũng đích đến những vùng nạn để khám bệnh, kiểm tra sức khỏe cho dân.
Cùng lúc , thế hệ thứ hai của nhà họ Lâm rút khỏi vũ đài chính trị ở Trung Quốc và chuyển đến núi Côn Luân.
Kể từ năm thứ chín, t.h.ả.m họa thiên nhiên bắt đầu giáng xuống thế giới. Núi lửa phun trào, sóng thần gầm thét, bão lốc càn quét, động đất rung chuyển... Vô tai ương ập đến, một nữa khiến Lâm Tô Anh cảm nhận sâu sắc sự nhỏ bé, yếu ớt của con .
Cứ như , theo như Long trưởng lão tính toán, ngày đại nạn thực sự ập đến chỉ còn một tháng nữa. Thời gian càng lúc càng gấp rút, cả hai khỏi cảm thấy lo lắng.
“Không đỉnh Hỗn Độn, chúng bây giờ?” Lâm Tô Anh hỏi Hỗn Độn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-922.html.]
Hỗn Độn thở dài: “Hai các ngươi thể đột phá ngay tại chỗ, đó lợi dụng năng lượng Âm Dương của cả hai để thử phong ấn vòng xoáy cuối cùng. , khả năng cao là cả hai sẽ mất mạng.”
Nghe xong, Lâm Tô Anh khẽ sững hỏi: “Không còn cách nào khác ?”
“Trước mắt thì , trừ phi đỉnh Hỗn Độn xuất hiện.” Hỗn Độn đáp.
Hỗn Độn liếc Lâm Tô Anh: “Ngươi luyến tiếc ?”
Lâm Tô Anh nhẹ: “Có chứ, em nỡ. Nơi , bạn bè của em, đặc biệt là Gia Bảo và Kiều Kiều, em thật sự nỡ rời xa chúng. mà...”
Cô hết câu, nhưng Hỗn Độn hiểu ý của cô."
"Thật thì, ai mà thấy tiếc nuối chứ. Hàn Sâm sắp lên mười, Hàn Du cũng gần bảy tuổi. Nhìn qua thì vẻ lớn, nhưng thực chất vẫn còn là những đứa trẻ ngây ngô.
“ nếu tìm Hỗn Độn Đỉnh thì cũng đành chịu thôi,” giọng của Hỗn Độn vang lên.
Lâm Tô Anh khẽ : “Em sẽ trân trọng một tháng cuối cùng .”
Nói , Lâm Tô Anh rời khỏi gian. Cô bước khỏi phòng thấy cô công chúa nhỏ Hàn Du lao tới, mếu máo: “Mẹ ơi ơi, hai bơ con !”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Cô công chúa nhỏ Hàn Du tên ở nhà là Kiều Kiều, và quả thật cô bé cũng nhõng nhẽo y như tên, hễ tí là chạy mách lẻo.
Lâm Tô Anh bật : “Lại mách tội , thế hai mà thèm để ý đến con nữa đây?”
“Dạ tại...” Cô công chúa nhỏ ngượng ngùng nghịch những ngón tay xinh xắn, “Tại cho con chơi với Vô Song ạ.”
“Mẹ nhớ mấy hôm nay Vô Song sắp thăng cấp, chẳng đang tu luyện ?” Lâm Tô Anh ôn tồn giải thích.
là , kể từ khi đến Côn Luân, ba con thú cưng Vô Song, Tia Chớp và Đại Tuyết tốc độ thăng cấp nhanh như tên lửa, nhanh đến mức tưởng. Chỉ cần lơ là một chút là chúng thăng cấp, bây giờ bọn Vô Song thể trở thành tiên thú bất cứ lúc nào.
Cô bé Hàn Du lè lưỡi: “Con quên mất ạ.”
“Mẹ thấy con cố tình thì .” Lâm Tô Anh cưng chiều véo nhẹ chiếc mũi nhỏ của Hàn Du. Con bé tại nghịch ngợm đến thế, lẽ vì trong thế hệ thứ tư của gia tộc chỉ nó là con gái.
“Thôi, ơi, con chơi Thần Vực đây!” Nói , cô bé chuồn mất dạng.
Thần Vực là một tựa game online thực tế ảo do nhà nước phát triển. Người chơi chỉ cần đội mũ giáp là thể đưa tinh thần lực của tiến một thế giới khác. Trò chơi yêu thích, hai em Hàn Sâm và Hàn Du ngoài giờ tu luyện thì thích nhất là đây dạo chơi. Tinh thần lực của hai đứa mạnh, thành tích trong game cũng tệ chút nào.