Lâm Tô Anh đương nhiên điều đó, nhưng lúc cô cố tình chọc bé. Cô trong lòng Vô Song đang khúc mắc, nên cố tình để dỗ vui lên một chút.
Chuyện của Vô Song cứ thế tạm gác . Họ dừng chân một ngày núi tuyết, đó tiếp tục lên đường tiến về vùng tuyết phủ.
Hàn Quân Diệp và Lâm Tô Anh đều , vùng tuyết là địa bàn của các Lạt Ma. Đã đến đây thì cũng nên ghé thăm họ một chuyến, thế là hai vợ chồng liền tìm đến cung điện Potala.
“Biết ngay là hai vị sẽ đến mà.” Vị Lạt Ma dường như hề ngạc nhiên sự xuất hiện của hai vợ chồng.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lâm Tô Anh quá quen với dáng vẻ thần bí khó lường của vị Lạt Ma , vì cô thẳng: “Lạt Ma, lâu gặp, xem ngài vẫn trẻ mãi già nhỉ.”
Vị Lạt Ma chỉ bất đắc dĩ: “Thánh Nữ, cô trêu chọc .”
“Cuộc sống mà, chẳng nên trôi qua trong những lời trêu đùa vui vẻ ?” Lâm Tô Anh mỉm , mới nghiêm túc hỏi: “Lạt Ma, gần đây nơi gì khác thường ?”
Vị Lạt Ma gật đầu: “Quả thật chút bất thường. Dạo gần đây, chim chóc trong vùng cũng dám cất tiếng hót nữa.”
Nghe đến đây, Lâm Tô Anh khẽ gật đầu: “Xem cũng chỉ trong mấy ngày tới thôi nhỉ?”
Hàn Quân Diệp thẳng suy nghĩ của .
Lâm Tô Anh khẽ : “Bọn đều chứ. Nếu ngay cả thử thách cũng vượt qua thì đối phó nổi khi hố đen thật sự ập đến? Cho nên, với hố đen , chúng vẫn chút nắm chắc.”
Vị Lạt Ma nhắc nhở: “Con mắt hố đen là một trong chín con mắt uy lực mạnh nhất, hai vị hết sức cẩn thận.”
Ông thở dài: “Kiếp nạn của nhân gian, nếu qua ắt sẽ hồi sinh.”
Vị Lạt Ma khẽ: “Điều tự nhiên . Chẳng qua, nỡ nhân loại tàn sát lẫn .”
Lâm Tô Anh lắc đầu. Hàn Quân Diệp thì nhạo: “Này lão hói giả nhân giả nghĩa, ông đừng vẻ thanh cao nữa. Cái gì mà nỡ nhân loại tàn sát lẫn , đó chỉ là cái cớ thôi. Thường ngày con ăn thịt gà, thịt vịt, thịt cá chẳng cũng là đang g.i.ế.c hại động vật khác ? Lẽ nào nơi con thể sinh tồn thì động vật khác phép? Thật , g.i.ế.c và g.i.ế.c động vật chẳng khác gì , chỉ là đối tượng đổi mà thôi. Chỉ trải qua những cuộc tranh đấu tàn khốc như , những kẻ đó mới hiểu hòa bình quý giá đến nhường nào. Bằng ông xem, đám bây giờ phần lớn chỉ đua đòi, hơn thua, mà thấy khinh.”
“Thật con thấy, mấy thứ thiên tai căn bản cần thiết. Con chỉ cần còn thất tình lục d.ụ.c thì ắt sẽ nhân họa. Mỗi một thanh tẩy, chi bằng cứ để cho nhân loại tự thanh tẩy lẫn . Tàn khốc, đẫm máu, đó đều là những điều họ thấu hiểu. Chúng bây giờ tuy thể bảo vệ họ, nhưng thể ở Trái Đất mãi mãi, sớm muộn gì cũng sẽ rời .” Lâm Tô Anh thẳng.
Quả thật, con ngày nay đều như . So tiền, so quyền, so thế lực, coi danh lợi nặng như núi. Có mấy ai hiểu rằng, tất cả những thứ đó cũng chỉ là mây khói thoảng qua? Lại mấy ai rằng, khi bạn đến thế giới với hai bàn tay trắng thì lúc , bạn cũng chẳng thể mang theo thứ gì.
Vị Lạt Ma sững , ông Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp: “Xem , cảnh giới của hai vị nâng cao .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-919.html.]
“Chẳng cảnh giới gì , chỉ là tức cảnh sinh tình thôi.” Hàn Quân Diệp thản nhiên đáp.
Lâm Tô Anh hiểu rằng, Hàn Quân Diệp là tầm xa trông rộng. Việc trông vẻ tàn nhẫn, nhưng thực chất là để giữ lương tri cơ bản nhất của con ."
“Để cho sắp xếp chỗ ở cho hai vị.” Sau khi trò chuyện thêm một lúc với vợ chồng Hàn Quân Diệp, vị Lạt Ma liền gọi đến thu xếp nơi nghỉ ngơi cho họ.
Hàn Quân Diệp và Lâm Tô Anh tất nhiên từ chối. Đã đến đây , thể đơn giản hóa chuyện thì càng .
Cứ thế ba ngày lặng lẽ trôi qua. Vào ngày thứ ba, vị Lạt Ma cho gọi vợ chồng Hàn Quân Diệp đến.
“Hôm nay chính là ngày đó ?” Lâm Tô Anh hỏi. Thật , cô vị Lạt Ma khả năng tiên đoán vài chuyện, nhưng bản cô mỗi ngày đều dùng Thiên Nhãn quan sát bầu trời, nhẩm tính thời gian thì cũng đoán chính là hôm nay.
“ , nên mới mời hai vị tới đây,” Lạt Ma thẳng thắn đáp.
Lâm Tô Anh gật đầu, cô thêm gì mà chỉ lặng lẽ bước tới, ngước mắt quan sát biến chuyển bầu trời.
Cả ba lặng lẽ chờ đợi. Chẳng mấy chốc, một vệt sương đen mờ ảo bắt đầu xuất hiện trung. Người bình thường sẽ chẳng đời nào để ý, chỉ nghĩ đó là vệt khói thừa do máy bay để . ba họ thừa , chuyện sắp bắt đầu .
Hàn Quân Diệp khẽ siết c.h.ặ.t t.a.y Lâm Tô Anh: “Chúng lên thôi.”
Lâm Tô Anh gật đầu, cả hai liền bay vút lên trời cao, hướng thẳng đến vệt sương đen .
Đừng thấy ngày thường họ vẫn cưỡi kiếm bay lượn, đó chỉ là để che mắt đời mà thôi. Thực chất, với tu vi sớm vượt bậc, họ thể bay lượn mà cần đến pháp bảo.
Khi cả hai đến gần, con mắt bắt đầu chậm rãi hé mở. Một cơn lốc dữ dội bỗng nhiên nổi lên, bầu trời trong thoáng chốc bỗng đổi sắc, mây đen kéo đến vần vũ như sắp đổ mưa giông.
Vệt sương đen dường như khẽ run lên, đó là dấu hiệu cho thấy con mắt sắp mở . Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp trong lòng đều nâng cao cảnh giác, nhưng bề ngoài vẫn tỏ vô cùng bình tĩnh.
Nhìn bề ngoài, Lâm Tô Anh cứ như đang chuyện với khí, nhưng cô , con mắt hố đen hiểu ý . Ngay từ lúc chuẩn , Hỗn Độn nhắc nhở rằng con mắt hố đen cực kỳ e ngại Luân Hồi Đỉnh, vì chiêu của cô lúc chính là tay để chiếm lợi thế.
Cô một cách thản nhiên: “Ngươi tự biến , là để lôi đỉnh phang đây?”
Con mắt hố đen lẽ cũng thể ngờ , nó còn kịp mở hẳn gặp khắc tinh. Nghĩ thôi cũng thấy ấm ức.
Thế là, mắt còn kịp mở, nó vội vàng biến mất. Cơn lốc dữ dội ban nãy cũng vì thế mà đến nhanh tan cũng nhanh.