Dị Năng Thần Y Tái Sinh Thời Hiện Đại - Chương 904

Cập nhật lúc: 2025-10-16 09:28:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hàn Quân Diệp liếc qua : “Có lẽ về sẽ đưa thêm một vài nữa.”

 

“Không cả, cùng đến thì càng đông càng vui thôi,” Lâm Tô Anh chẳng hề để bụng."

"Thật Lâm Tô Quang đến Lâu Lan là thuyết phục một bộ phận dân ở đó di dời đến núi Côn Luân. Nếu thực sự kiếp nạn ập đến, Côn Luân sẽ là mảnh đất cuối cùng thể bảo sự sống cho nhân loại.

 

Lâm Tô Anh tiện tay cất lá thư của Lâm Tô Quang , cũng thêm gì.

 

Người hai nhà Lâm - Hàn tạm thời định chỗ ở. Đến bữa tối, một lạ mặt đột nhiên xuất hiện khiến bác cả nhà họ Lâm khỏi ngạc nhiên: “Cậu là...?” Ông nhớ gặp Cận Đằng và Lưu Quang cơ mà.

 

“Cháu là Long Phi Thăng,” điềm tĩnh đáp, “Hiện đang là hàng xóm của Quân Diệp và chị Tô Anh.”

 

Thái độ thẳng thắn của Long Phi Thăng khiến bác cả nhà họ Lâm bất giác liếc Hàn Quân Diệp.

 

“Bác đừng cháu, chuyện liên quan đến cháu.” Hàn Quân Diệp thản nhiên , “Cậu nhóc là hậu bối của Long trưởng lão nên mới ở đây thôi, chẳng quan hệ gì với bọn cháu hết.”

 

Không liên quan đến ai mà tin? Bác cả Lâm là đầu tiên tin, nhưng thấy giới thiệu là Long Phi Thăng, ông cũng dám gì thêm, đành chuyển chủ đề: “Vụ quần đảo Nhật Bản nhấn chìm là do ai ?”

 

Bác cả vẫn quên chuyện xảy mấy tháng , cả nước Nhật đột nhiên chìm xuống biển. Theo thống kê, hề bất cứ cảnh báo động đất nào, cứ như thể nó đột ngột bốc khỏi thế giới . Toàn bộ quần đảo biến mất sạch sẽ, còn sót một mẩu đảo nhỏ nào. Những Nhật may mắn sống sót về cơ bản đều là những đang du lịch hoặc di dân nước ngoài.

 

“Cháu đấy.” Hàn Quân Diệp thừa nhận thẳng thừng, “Bọn chúng dám nhắm con trai cháu, cháu mà cho chúng nó cơ hội sống sót mới là lạ. Nói , cái quần đảo đó cũng chẳng mấy ai , chi bằng đ.á.n.h chìm cho xong, đỡ cho đám gián điệp của chúng suốt ngày lảng vảng.”

 

Bác cả Lâm sang Lâm Tô Anh với vẻ mặt hết sức phức tạp: “Còn chuyện gì nữa , hai đứa một lượt luôn ?”

 

Sự thẳng thắn của Hàn Quân Diệp thật sự tim ông đập thót một cái.

 

“Hết ạ, chuyện kiểu nhiều. Dạo cháu thai, bận chăm cháu, lấy thời gian lo chuyện khác. Nếu bác thấy rảnh rỗi quá, thì cứ đợi cháu sinh xong tìm nhé.” Lâm Tô Anh tủm tỉm .

 

Bác cả bất đắc dĩ lắc đầu: “Vụ Nhật Bản nhấn chìm hiện giờ đang là bí ẩn lớn nhất thế giới lời giải, hai đứa đừng bừa. Tuy chúng sợ, nhưng lỡ như để ấn tượng cho đất nước thì chút nào.”

 

Nhật Bản tuy quá lớn, nhưng dù gì cũng là một quần đảo hẳn hoi. Vậy mà Hàn Quân Diệp thể thần quỷ đ.á.n.h chìm bộ nó, quả thực khiến cảm giác thể tin nổi.

 

“Gần đây cháu rảnh để ý đến bọn họ.” Hàn Quân Diệp xua tay, “Nếu bận chăm vợ, cháu sớm xóa sổ hết mấy cái quần đảo phiền phức đó .”

 

, chỉ thế .” Lâm Tô Anh tiếp, “Món mực mà ăn tối nay chính là con quái vật mà Nhật gọi là thần hộ mệnh đấy, thực chất chỉ là một con quái vật tám vòi thôi. Cháu ăn, coi như lộc ăn, phần hết đó.”

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-904.html.]

“Không , bảo là cùng tìm kho báu mà, mà xóa sổ hết mấy hòn đảo thì em tìm kho báu ở bây giờ?” Lâm Tô Anh ngắt lời ngay.

 

“Vợ yêu đừng lo, đời còn nhiều nơi để lắm. Đợi em sinh xong, sẽ đưa cả hai con .” Hàn Quân Diệp quả quyết.

 

“Thôi .” Lâm Tô Anh miễn cưỡng đồng ý.

 

Nghe cuộc đối thoại của hai vợ chồng, những mặt đều bất giác khổ. Riêng ông cụ Hàn tò mò hỏi: “Vụ Nhật Bản nhấn chìm là chuyện xảy trong một đêm. Ông nhớ ban ngày hôm đó cháu vẫn còn ở Kinh Thị cơ mà, thế nào mà cháu ?”

 

Hàn Quân Diệp mỉm : “Đợi khi nào đạt đến trình độ của cháu thì cũng sẽ thôi.”

"Nghe , Hàn lão khẽ gật đầu. Xem chuyện thế ai cũng . Ông hỏi chẳng qua vì lo sẽ khác cũng sở hữu năng lực giống như Hàn Quân Diệp. Giờ thế, ông mới yên tâm. Ít nhất, khả năng ngược ý trời như cũng chỉ một Hàn Quân Diệp mà thôi.

 

Cuộc sống núi Côn Luân thực vô cùng giản dị. Mọi vẫn giữ nếp sinh hoạt của xưa, ngủ sớm dậy sớm. Dù , ai nấy đều cảm nhận một sự thanh thản, nhẹ nhõm từng .

 

Ba ngày , bác cả Lâm và chú hai Lâm bịn rịn rời . Bố Lâm cùng Dương Liễu và Ca Cao thì ở Côn Luân, đương nhiên còn cả bố Hàn. Chẳng mấy chốc, Côn Luân trở nên náo nhiệt hơn hẳn. Điều khiến Hoa Liễu bà bà vui vẻ mặt, gần như ngày nào cũng thấy tiếng giòn giã của bà.

 

Ngày sinh của Lâm Tô Anh càng lúc càng gần, bầu khí cũng dần trở nên căng thẳng.

 

Từ đến nay Côn Luân luôn là một chốn yên bình, nhưng càng gần ngày Lâm Tô Anh sinh, những sống ở đây đều cảm nhận rõ ràng thời tiết cũng đang biến đổi thất thường.

 

Càng gần đến ngày sinh, cô hấp thụ càng nhiều linh khí. May mà Lâm Tô Anh luôn đeo ngọc bội Bàn Long bên , nếu , cô thậm chí còn nghi ngờ sẽ thể chịu đựng nổi.

 

Sáng sớm hôm nay, Long trưởng lão xuất hiện cửa nhà Hàn Quân Diệp. Đi cùng ông dĩ nhiên còn cả cháu trai Long Phi Thăng.

 

“Hai ông cháu đến đây?” Hàn Quân Diệp tò mò hỏi.

 

Long trưởng lão lên bầu trời, cất giọng: “Hôm nay là mùng ba tháng ba Âm lịch. Vị thần bảo hộ mới của Côn Luân sắp giáng thế.”

 

Lâm Tô Anh ôm bụng bầu, kinh ngạc : “ đến giờ con vẫn dấu hiệu gì cả.”

 

Nghe Long trưởng lão báo tin, Hàn Quân Diệp vội vã thu xếp việc. May là đội ngũ y bác sĩ sẵn, việc chính của họ bây giờ là khử trùng và chuẩn phòng sinh bố trí từ .

 

“Nếu , chúng chuẩn thôi.” Hàn Quân Diệp quyết định ngay. Bất kể lời tiên đoán của Long trưởng lão linh nghiệm , lỡ như cô sinh đúng lúc thật thì vẫn nên chuẩn sớm thì hơn.

 

Cũng may vì chuyện của Lâm Tô Anh, hai nhà Lâm – Hàn sớm tập hợp đội ngũ y tế riêng của . Một là để chăm sóc sức khỏe cho hai vị lão gia, hai là những đều ưu tú, đến đây cũng là một cơ hội để học hỏi thêm. Từ võ công phòng cho đến y thuật của họ đều nâng cao rõ rệt ở nơi , thế nên chẳng ai ý định rời cả.

 

Loading...