Dị Năng Thần Y Tái Sinh Thời Hiện Đại - Chương 88

Cập nhật lúc: 2025-10-16 08:49:38
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ông đây cũng học hỏi thêm nhiều, nhưng chẳng cháu cần khí công ?” Đỗ lão bắt đầu than thở.

 

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Lâm Tô Anh ung dung gắp một chiếc lưỡi vịt bỏ miệng, nhai vài cái nuốt xuống mới : “Sao bây giờ các ngài bắt đầu luyện Thái Cực Quyền ? Tuy hiệu quả sẽ thấy rõ ngay lập tức, nhưng cũng thể chắc chắn là vô dụng .”

 

Lời của Lâm Tô Anh khiến tất cả ở đây đều sáng mắt lên. Kỷ lão vội vàng hỏi: “Cô nhóc, bây giờ luyện vẫn còn kịp ?”

 

Lượt thi thứ hai là phân biệt thảo dược. Một trăm loại thảo d.ư.ợ.c đặt trong phòng thi, yêu cầu các thí sinh dùng khả năng quan sát để tên và d.ư.ợ.c tính của chúng. Phần thi độ khó nhất định đối với phần lớn thầy t.h.u.ố.c Đông y, nhưng chẳng thể khó Lâm Tô Anh.

 

Cô chỉ cần liếc sơ qua các loại thảo d.ư.ợ.c là tên và d.ư.ợ.c tính của chúng. Theo yêu cầu, cô giả vờ , ngửi, nếm thử, đó nhanh chóng đáp án, tất cả chỉ mất đầy nửa tiếng."

"Lâm Tô Anh khẽ gật đầu, điềm đạm : “Các cụ chẳng vẫn thường “sống đến già, học đến già” đó ? Khí công tuy thể thành thạo ngay tức khắc, nhưng cứ từ từ luyện tập cũng sẽ hiệu quả. Có lẽ các cụ đạt cảnh giới như cụ Phùng, nhưng chỉ cần luyện một chút khí lực thôi là thể vận dụng hai châm cơ bản đầu tiên của Hoa Đà Thần Châm .”

 

“Hay!” Cụ Đỗ đập bàn đ.á.n.h rầm một cái, sang sảng tuyên bố: “Chỉ vì câu “sống đến già, học đến già” của cháu thôi, về lão đây nhất định sẽ tìm một sư phụ Thái Cực Quyền để theo học!”

 

Mấy vị lão y sư còn cũng hào hứng hưởng ứng.

 

Cụ Kỷ nghiêm túc cô, chân thành : “Cháu Lâm, cảm ơn sự hào phóng của cháu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-88.html.]

 

“Cụ Kỷ, gọi cháu là Tô Anh ạ.” Lâm Tô Anh mỉm , kìm mà trải lòng: “Thật cháu đề nghị với , chúng nên khư khư giữ lấy chút bí quyết của riêng . Mọi kinh nghiệm gì thì cứ cùng trao đổi, như nền y học cổ truyền mới gian phát triển rộng lớn hơn. Nếu ai cũng bo bo giữ của riêng, thật sự chẳng lợi ích gì cả. Rất nhiều tinh hoa của đất nước chúng cũng vì mà thất truyền .”

 

“Tô Anh đúng!” Cụ Kỷ tán thành gật đầu. “Cháu sai chút nào. Suy cho cùng đều là do đám già chúng tầm hạn hẹp. Lần trở về, quyết định sẽ chính thức truyền bộ kinh nghiệm y học của .”

 

“Lão Kỷ , ông cả phần của !” Cụ Đỗ chen , nhiệt huyết tuổi trẻ như bừng cháy trở . “Hay là thế , cứ để Quốc Hoa sắp xếp, chúng sẽ phiên mở phòng khám tại Bệnh viện Y học cổ truyền thành phố Ninh. Nếu gặp ca bệnh phức tạp nào, chúng thể cùng hội chẩn, cũng tiện thể dìu dắt thêm một vài thế hệ .”

 

đồng ý với ý kiến của lão Đỗ.” Cụ Phùng lên tiếng ủng hộ.

 

“Tốt, cứ quyết định như !” Cụ Kỷ vỗ tay chốt hạ.

 

“Cô nhóc, cháu cũng đến khám phiên nhé.” Cụ Đỗ đột nhiên sang đề nghị với Lâm Tô Anh, đang ăn ngon lành.

 

Lâm Tô Anh nghiêng đầu cụ, ngây thơ hỏi: “ cháu chứng chỉ hành nghề y ạ.”

 

Thái độ khiêm tốn của Lâm Tô Anh khiến mấy vị lão gia tử vô cùng hài lòng.

 

 

Loading...