Dị Năng Thần Y Tái Sinh Thời Hiện Đại - Chương 858
Cập nhật lúc: 2025-10-16 09:25:58
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Kỳ Kỳ ngoan lắm.” Lâm Tô Anh khích lệ một câu, tiếp: “ Kỳ Kỳ , con nhớ kỹ, con là trưởng tôn đời thứ tư của nhà họ Lâm, vì nhiều chuyện con đều gương cho , hiểu nào?”
“Vâng, con hiểu ạ.” Kỳ Kỳ gật đầu. Sinh trong một gia tộc như , bên cạnh vinh quang khiến ngưỡng mộ là những áp lực ai cũng gánh vác nổi. Nếu là con của một gia đình bình thường, lẽ giờ bé chẳng cần bận tâm đến những điều đó."
"Với tiếng chào đời vang dội, đứa bé định sẵn là trưởng tôn đời thứ tư của Lâm gia, vì trách nhiệm gánh vai cũng tự nhiên nặng nề hơn thường.
Khi tiết trời đông, Lâm Tô Anh bận rộn hơn hẳn. Chuyện chủ yếu là vì viện trưởng La của bệnh viện Kinh Thị gọi điện tới, rằng một bệnh nhân đặc biệt. Sau khi Lâm Tô Anh đến xem, thì đó là một bé thể trạng vốn yếu ớt, bụng chướng nước, tình trạng vô cùng nguy kịch. Ca bệnh như trong mắt Lâm Tô Anh đương nhiên là vấn đề lớn, nhưng việc chữa trị cũng cần một thời gian nhất định. Vì , cô bắt đầu điều trị cho bé, xen kẽ đó là lịch giảng bài hàng tuần.
Các lớp học của Lâm Tô Anh gần như buổi nào cũng chật kín . Điều khiến cô Lâm vô cùng vui mừng, bà thầm nghĩ, xem năm trường Đại học Y Kinh Thị sẽ thêm ít sinh viên tài năng đăng ký.
Cùng lúc đó, Mộ Huy dẫn theo một nhóm nhân tài và một ít vật tư do hai nhà Hàn – Lâm chuẩn , lên đường đến sa mạc Lâu Lan để tìm Lâm Tô Quang.
Hôm đó là thứ Bảy, Lâm Tô Anh chợt nhớ sinh nhật của Hàn Quân Diệp sắp đến, nên quyết định mua một món quà cho . Cô lái xe khỏi nhà, thẳng đến khu chợ đồ cổ.
Lâm Tô Anh dạo một vòng nhưng vẫn tìm món đồ nào ưng ý. Một lúc lâu , cô đành thở dài thườn thượt, xem đành về nhà nghĩ cách khác . Thật cô Hàn Quân Diệp chẳng để tâm việc cô tặng quà gì, chỉ là cô vẫn tự tay tìm một món quà thật phù hợp. xem hôm nay duyên .
Cô bước khỏi một tiệm hổ phách, lòng khỏi thất vọng. Vừa khỏi con ngõ nhỏ, một đàn ông đột nhiên từ lao tới, va sầm cô vội vàng rối rít: “Xin , xin cô.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lâm Tô Anh khẽ nhíu mày. Với Thiên Nhãn của , cô thấu bộ lai lịch và ý đồ của kẻ tới. Gã là một tên lừa đảo chuyên nghiệp. Thủ đoạn của gã vẻ cao tay hơn những tên lừa đảo thông thường một chút. Kịch bản của gã thường là: đầu tiên giả vờ va đường, đó vờ vịt bỏ và rơi một món đồ. Ngay đó, đồng bọn của gã sẽ xuất hiện, lớn tiếng rằng đó là đồ vật quý giá gì đó, tìm cách lôi kéo nạn nhân một góc, cho khác thấy, là của riêng chia . Tiếp đến, chúng sẽ cho nạn nhân kỹ món đồ đó là gì nhanh chóng lừa tiền và chuồn mất.
Thực , kiểu lừa đảo trong xã hội hiện đại hề ít, nhưng điều khiến Lâm Tô Anh tò mò là, món đồ gã rơi khiến chiếc nhẫn ngón tay cô bỗng nhiên nóng lên. Cô liếc , đó là một vật trang trí hình chiếc đỉnh cổ.
“Ối chà, cái gì đây?”
Quả nhiên, một đàn ông khác xe đạp tới, dừng cạnh món đồ trang sức. Gã nhặt lên, vờ vịt ngắm nghía một lúc reo lên: “Trên khắc chữ ! Trinh Quán, đời nhà Đường! Là đồ cổ thật !”
Lâm Tô Anh giả vờ quan tâm, định bỏ . Gã đàn ông vội gọi giật : “Này cô gái, đừng vội! Người thường , thấy phần. Hay là chúng chia đôi món nhé.”
Lâm Tô Anh thản nhiên hỏi: “Chia thế nào?”
Gã đề nghị: “Hay là chúng bán món đồ cổ chia tiền, cô thấy ?”
“Vậy để bán,” Lâm Tô Anh thẳng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-858.html.]
“Người mua dễ tìm. Hay là thế , cô đưa hai vạn, sẽ nhường phần của cho cô, coi như món đồ là của một cô.”
Lâm Tô Anh mỉm : “Được thôi, đưa tiền cho .”
"Gã đàn ông vội vàng phân bua: “Ai mang hai vạn tệ tiền mặt long nhong ngoài đường bao giờ.”
“Vậy cùng ngân hàng ?” Lâm Tô Anh nghiêng đầu gã, khóe miệng nhếch lên một nụ đầy ẩn ý.
Thấy nụ của Lâm Tô Anh, gã vội xua tay: “Không, ! Ý là thế , ai cũng đang vội cả. Hay là cô đưa cho một ít tiền, sẽ để món đồ cho cô giữ. lái xe lấy tiền về cho nhanh, lát nữa đưa đủ tiền cô trả đồ cho , ?”
Lâm Tô Anh thản nhiên xòe tay : “ cũng mang tiền mặt, trong nhiều nhất chỉ hai trăm tệ thôi.”
“Sao cô mang nhiều một chút?” Gã ngờ Lâm Tô Anh tiền.
“ ngoài bao giờ dùng tiền mặt , quẹt thẻ cho tiện.” Lâm Tô Anh đáp.
“Vậy... cô cứ đưa hai trăm tệ đó , cầm đồ ở chỗ cô. chạy lấy tiền ngay đây.” Gã thấy cũng lý, cách ăn mặc của Lâm Tô Anh đúng là kiểu chỉ quen quẹt thẻ.
“Cũng .” Lâm Tô Anh gật đầu một cách sảng khoái, đó lấy ví da , bên trong quả nhiên chỉ hai tờ một trăm tệ. Cô đưa tiền cho gã đàn ông.
Gã đưa sợi dây chuyền cho Lâm Tô Anh, dặn dò: “Cô cất cho kỹ, đừng để ai thấy. về ngay!” Nói , gã leo lên xe đạp phóng mất.
Thiên nhãn của Lâm Tô Anh sớm thấu hướng của gã, cô chỉ khẽ mỉm . Cô cầm sợi dây chuyền, liếc một cái rời , tiện tay lấy thêm một ít tiền mặt bỏ ví.
Một qua đường thấy gã xa mới gần nhắc nhở: “Cô gái ơi, đưa tiền cho ? Hắn là kẻ lừa đảo đấy.”
Lâm Tô Anh đáp: “Hai trăm tệ đổi lấy một đoạn nhân quả, lời quá còn gì.” Cô mỉm với nhắc nhở , “Cảm ơn , sẽ báo đáp.” Nói xong, cô cũng rời .
Về đến nhà, Lâm Tô Anh tắm rửa một bộ quần áo thoải mái mới lấy sợi dây chuyền ngắm nghía. Cô trầm ngâm một lát, đó châm lửa nhỏ một giọt m.á.u lên mặt dây chuyền. Chỉ thấy món đồ trang sức co rút trong nháy mắt, biến thành vật trang trí xung quanh một chiếc đỉnh nhỏ. Bản chiếc đỉnh vốn là mặt dây chuyền cũng trở nên vô cùng linh thiêng, phía còn khắc hai chữ: Viêm Hoàng. Thì đây chính là Viêm Hoàng đỉnh.
Viêm Hoàng đỉnh là một loại pháp bảo đặc biệt. Dùng nó để luyện chế đan d.ư.ợ.c thể ban cho thường những dị năng khác . Vì , thể Viêm Hoàng đỉnh là một bảo vật cực kỳ nghịch thiên.
Vốn dĩ trong tay cô chín chiếc đỉnh với những đặc tính riêng, nhưng chiếc cô thường dùng nhất vẫn là Thần Nông đỉnh. Rất nhiều thứ cô đều tự tay luyện chế, nhưng chúng hầu hết chỉ dành cho giới tu chân.