Dị Năng Thần Y Tái Sinh Thời Hiện Đại - Chương 857

Cập nhật lúc: 2025-10-16 09:25:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Trưởng lão cần khách sáo, sẽ cố gắng hết sức để truyền đạt những kiến thức của thế giới cho .” Lâm Tô Quang nhanh chóng nhập vai thiên sứ của .

 

Thấy chuyện tạm , Lâm Tô Anh liền để Lâm Tô Quang và vị trưởng lão cùng bàn bạc những việc cần tiếp theo. Còn cô thì đến pho tượng, lặng lẽ ngắm một hồi từ từ nhắm mắt . Một làn khói mỏng mắt thường thể thấy chậm rãi len lỏi bên trong pho tượng.

 

“Cảm ơn cô.” Giọng của vua Lâu Lan vang lên, ẩn chứa lòng ơn sâu sắc. Thực , ngài chứng kiến tất cả những gì Lâm Tô Anh . Ngài hiểu rằng cô nhất thiết nhiều đến , chỉ cần thả của ngài theo thỏa thuận là đủ. , thậm chí còn hơn cả những gì ngài tưởng tượng, vì thế ngài thật lòng cảm kích cô.

 

“Không ạ. Khi nào rảnh, sẽ thăm ngài.” Lâm Tô Anh đáp.

 

“Tốt, lúc rảnh thì đến nhé, nhớ mang cho ít rượu ngon. Nhiều năm như , nhớ hương vị đó lắm.” Vua Lâu Lan nay vẫn là một tính tình sảng khoái.

 

Lâm Tô Anh khẽ mỉm , đó lấy một vò rượu đặt pho tượng: “Nhiều thì , nhưng một vò thì vẫn đủ. Ngài cứ từ từ thưởng thức.”

 

“Được, , cô mau .” Giọng của vua Lâu Lan tràn ngập ý .

 

Lúc , Lâm Tô Quang tới, với Lâm Tô Anh: “Tiểu Anh, định sẽ ở đây một thời gian để giúp xây dựng cuộc sống. Dù gì họ cũng tách biệt với thời đại quá lâu , giúp họ một tay.”

 

Lâm Tô Anh gật đầu tán thành ý tưởng : “Được thôi. Sau khi về, em sẽ cử thêm một chuyên gia về kỹ thuật và giáo d.ụ.c đến đây để hỗ trợ .”

 

sang với những lời dặn dò cuối cùng: “Ở thì ở, nhưng đừng quên tu luyện đấy. À còn nữa, lúc nào rảnh thì lấy một vò rượu đặt tượng của vua Lâu Lan, ngài thích uống rượu lắm.”

 

“Ok, thành vấn đề.” Lâm Tô Quang thẳng thắn đáp.

 

Lâm Tô Anh trở mật thất, Hàn Quân Diệp liền bước tới ôm chầm lấy cô: “Mệt ?”

 

Cô khẽ lắc đầu: “Cũng , chỉ là chúng tính toán thêm cho cả những ở đây nữa.”

 

Hàn Quân Diệp hiểu ý của Lâm Tô Anh, cũng cảm thấy đây là một việc nên : “Không . Người ở đây thuần phác, nếu con cháu hai nhà Hàn - Lâm thể kết giao với họ thì hẳn là chuyện .”

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

 

“Chúng bây giờ ?” Mộ Huy hỏi.

 

Lâm Tô Anh đáp: “Có thì mới về chứ . Có tan mới hợp, họ, tập quen với điều .”

 

Không một ai rằng, chính nhờ những việc Lâm Tô Anh ngày hôm nay mà mấy trăm năm , khi cô và Hàn Quân Diệp thực sự rời khỏi thế giới , hai gia tộc Hàn - Lâm gặp một cơn nguy khốn chí mạng, và chính những của vương quốc Lâu Lan tay giúp đỡ họ vượt qua kiếp nạn."

"Tu chân giả vốn tuổi thọ dài hơn thường, nên chuyện hợp tan cũng là lẽ dĩ nhiên. Không chỉ Mộ Huy mà tất cả đều tập quen với điều đó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-857.html.]

Cuối cùng, họ cũng lời tạm biệt với Lâm Tô Quang rời .

 

Chặng tiếp theo là sa mạc Tiên Nữ. Về cơ bản, đây cũng là một đợt huấn luyện đặc biệt tương tự những . Thế nhưng, khi kinh qua những thử thách sinh tử ở sa mạc Tử Vong và sa mạc Lâu Lan, những mối nguy hiểm ở sa mạc Tiên Nữ chẳng còn đủ sức đe dọa bất kỳ ai trong nhóm nữa. Kết quả của chuỗi ngày huấn luyện triền miên chỉ còn sự tẻ nhạt.

 

“Tiểu Anh, hôm nay chẳng nguy hiểm gì thế, dẫn nhầm đường ?”

 

“Tiểu Anh, cho chút gì kịch tính chứ.”

 

“Tiểu Anh, chán c.h.ế.t .”

 

“Chị, mức độ thì nhằm nhò gì.”

 

“Bà xã, là chúng về .” Nhìn bộ dạng uể oải của bốn , Hàn Quân Diệp, chồng hết mực yêu chiều vợ, quyết định đưa cô về . Dù thì ở đây cũng chẳng còn ý nghĩa gì.

 

Lâm Tô Anh cũng cảm thấy , hề do dự, cô quyết định thu dọn đồ đạc, lên đường trở về.

 

Cô cần luyện chế một lô đan dược, vì d.ư.ợ.c liệu của chúng là do bên Thủ trưởng 1 gửi tới. Lâm Tô Anh kỳ nghỉ hè sắp tới, cô và Hàn Quân Diệp sẽ cùng lên Côn Luân, vì những việc gì sắp xếp thì nên ngay, chuẩn gì sớm thì cứ chuẩn .

 

Ông Lâm kể chuyện huấn luyện, đặc biệt là khi chuyện ở Lâu Lan, ông liền với bác cả nhà họ Lâm: “Anh cả, từ hai nhà Lâm – Hàn chúng chọn những thật sự đáng tin cậy, gửi đến Lâu Lan để khai sáng cho họ.”

 

Dĩ nhiên, chuyện cụ thể thế nào thì tự khắc các ông cụ đau đầu suy nghĩ. Lâm Tô Anh về đến nơi vùi đầu việc luyện chế đan d.ư.ợ.c và luyện khí.

 

“Cô ơi, đến khi nào con mới thể trở thành d.ư.ợ.c sư cao cấp ạ?” Sau khi thể bào chế d.ư.ợ.c bột trung cấp, Lâm Tô Anh đưa Kỳ Kỳ thi lấy chứng chỉ d.ư.ợ.c sư trung cấp. Tuy nhiên, hồ sơ của bảo mật tuyệt đối, nếu thì việc một đứa trẻ nhỏ tuổi như trở thành d.ư.ợ.c sư trung cấp sẽ khiến cho đám sinh viên ưu tú đang theo học ở các trường d.ư.ợ.c sống đây.

 

Từ lúc cho đến lúc về, thực chỉ tốn mười lăm ngày, nhưng khi trở về, khí chất của cả nhóm đổi.

 

Các ông cụ đều là những con cáo già, tự nhiên hiểu rằng Lâu Lan thể xem như con át chủ bài cuối cùng của hai nhà, tuyệt đối thể để bất kỳ ai đến sự tồn tại của nơi . Vì , họ đối đãi tử tế với dân ở Lâu Lan, bao gồm cả việc xác nhận phận cho họ. Ông Lâm và ông Hàn đều quyết định sẽ dùng các mối quan hệ của để cấp cho những một phận hợp pháp.

 

Sau khi luyện chế xong đan d.ư.ợ.c mà Thủ trưởng 1 yêu cầu, Lâm Tô Anh tiếp tục huấn luyện Kỳ Kỳ bào chế thuốc. Hiện giờ thể các loại d.ư.ợ.c bột trung cấp như một vài loại t.h.u.ố.c trị thương, t.h.u.ố.c trị cảm cúm, nhức đầu thông thường, hiệu quả còn . Quan trọng là, thể chất Mộc Linh trời sinh quả nhiên là một lợi thế cực lớn.

 

“Dục tốc bất đạt.” Lâm Tô Anh xoa đầu Kỳ Kỳ, dịu dàng : “Không cần vội, con sẽ trở thành d.ư.ợ.c sư cao cấp thôi. Điều quan trọng nhất bây giờ là học thật kỹ các loại kiến thức lý thuyết. Cô dạo con ít sách d.ư.ợ.c học đấy nhé.”

 

Kỳ Kỳ lè lưỡi: “Cô ơi, Kỳ Kỳ sai ạ, con sẽ chăm chỉ học tập.”

 

 

Loading...