“Sao thế ạ?” Lâm Tô Anh vội xen . “Hiếm khi chúng cháu thấy ngài bình dân gần gũi thế , chồng yêu?”
Sếp lớn mắng một câu: “ còn lạ gì hai nữa, chỉ giỏi xem kịch vui thôi. Nói cái gì mà bình dân, chẳng lẽ thường ngày xa cách, khó gần lắm ?”
Đứng bên cạnh, Hàn Quân Diệp và Lâm Tô Anh chỉ cố nén . Dù đây cũng là chuyện nhà của ông cháu , họ tiện xen . thực lòng thì, hiếm lắm mới thấy sếp lớn rơi thế khó xử thế , đương nhiên tranh thủ ghi khoảnh khắc đáng nhớ .
Sếp lớn thể nhận vẻ mặt hóng chuyện của Hàn Quân Diệp và Lâm Tô Anh. “Hai các , đừng đó xem kịch nữa.”
“ mà sếp lớn, ngài nên vui mới chứ ạ, bình dân là chuyện mà.” Hàn Quân Diệp gật đầu tán thành.
“Ông nội!” Hoa Phỉ Phỉ mắt tròn xoe, vẻ mặt đầy kinh ngạc như thể tin nổi. “Ông mà cũng “bình dân” nghĩa là gì ư? Thật thể tin nổi!”
Sếp lớn cô cháu gái lém lỉnh của , nhất thời cứng họng.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Ông nội , ông chẳng quan tâm gì đến cháu cả! Cháu báo từ nửa tháng là hôm nay cháu sẽ đến phù dâu cho chị Tiểu Anh, mà ông cũng quên . là trong lòng ông chỉ công việc là nhất thôi! Cháu sẽ về mách bà, bảo bà ly dị ông luôn!” Hoa Phỉ Phỉ tỏ cực kỳ nhập vai.
“Vớ vẩn!” Sếp lớn mắng yêu cô cháu gái : “Cháu tưởng ông nội là ông già cổ hủ , ông cũng thường xuyên lướt mạng đấy nhé.”
“Thôi , ông nội, ông đúng là bắt trend ghê.” Hoa Phỉ Phỉ khen một cách qua quýt.
Lâm Tô Anh thấy dòng phía đang kẹt , bèn với Hoa Phỉ Phỉ: “Phỉ Phỉ, mau đưa ông nội phòng riêng , ông nội em và đang ở trong đó đấy ạ.”
“Vâng ạ.” Hoa Phỉ Phỉ khoác lấy cánh tay ông , dịu dàng : “Ông ơi, thôi, cháu dắt ông gặp ông Hàn và ông Lâm. Hai ông dễ gần lắm.”
Ông cụ chỉ đành bất lực lắc đầu, nhưng cũng chiều theo cô cháu gái, để cô bé kéo .
Vị thủ trưởng khỏi, những chặn ở bên ngoài cũng thở phào nhẹ nhõm. Lần lượt tiến đó là các thành viên của hai nhà Hàn - Lâm. Dù xem là đầu thế hệ mới của nhà họ Lâm, đây vẫn là đầu tiên Lâm Tô Anh chứng kiến đội hình hùng hậu của cả hai gia tộc tụ họp đông đủ thế .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-831.html.]
Nhiều nhận sự hiện diện của vị thủ trưởng ban nãy nên ai nấy đều tỏ khá thận trọng. Hầu hết khách mời ở đây, dù ngày thường từng gặp mặt cũng danh , vì việc chào hỏi diễn khá tự nhiên, hề chút gượng gạo.
“Tiểu Anh!” Liên Kiều trong bộ lễ phục lộng lẫy chạy tới.
“Con bé , giữ ý tứ một chút chứ.” Người phía cô nhắc nhở.
Liên Kiều lè lưỡi tinh nghịch, kéo gần: “Tiểu Anh, Hàn, đây là trai . Bố và đều đến cả , dẫn qua chào hai .”
Lâm Tô Anh , chọc nhẹ trán Liên Kiều: “Lại âm mưu gì thì thẳng .”
Liên Kiều vội vàng xua tay: “Thật cũng gì to tát . Anh trai nhập ngũ, hôm nay đăng ký và trúng tuyển . xem kìa, gầy như que tăm, sợ chịu nổi cực khổ. Thế nên nhờ Hàn giúp tìm một huấn luyện viên giỏi để huấn luyện đặc biệt cho một thời gian, kẻo ngoài mất mặt gia đình.”
“Này , em gái nào trai như thế ?” Anh trai Liên Kiều lên tiếng phản đối.
“Cậu chỉ cái giỏi mồm mép thôi.” Lâm Tô Anh mắng yêu.
Hàn Quân Diệp khẽ : “Đương nhiên , vì các là bạn của bà xã mà. Yêu yêu cả lối , , vợ yêu?”
Anh điềm đạm tiếp: “Chuyện thành vấn đề. Hai ngày nữa sẽ bảo Tô Tô liên lạc với các , sắp xếp một huấn luyện riêng cho trai em.”
“Vậy thì quá , cảm ơn Hàn nhiều!” Liên Kiều rối rít cảm ơn, sang Lâm Tô Anh: “ cảm ơn nhất vẫn là Tiểu Anh.”
Lâm Tô Anh nhướng mày: “Mình gì .”
“Anh Hàn là chồng của mà. Nếu nể mặt thì để ý đến đám dân thường bọn .” Liên Kiều đáp. “Vốn dĩ là thế mà,” cô tiếp, “À, trai tên là Liên Tâm. Nghe bố kể, hồi đó bệnh viện siêu âm con gái, bố chọn sẵn cái tên Liên Tâm . Ai ngờ lúc sinh ... lòi một thứ khác biệt. tên nghĩ sẵn , bố đành đổi chữ “Tâm” thành “Tâm” trong “tâm can bảo bối” luôn.”
Nghe xong câu chuyện, Lâm Tô Anh khỏi thầm thương cảm cho Liên Tâm, xem nhà cũng thuộc dạng “trọng nữ khinh nam” đây.