Lâm Tô Anh xua tay, “Anh thôi cái điệu bộ đó . Trừ chuyện nhà , những chuyện khác mà chủ động kể cho em thì chắc chắn là tính toán cả .”
“Không hổ là bà xã của , hiểu nhất.” Hàn Quân Diệp tiếc lời khen ngợi.
Lâm Tô Anh dở dở , “Đừng nịnh nữa, thẳng vấn đề .”
Vẻ mặt Hàn Quân Diệp trở nên nghiêm túc, “Ở nhà họ Mang, còn thấy một nữa.”
“Ai ?” Lâm Tô Anh hỏi.
“Âu Dương Nhã Chi.” Hàn Quân Diệp đáp, “Theo như thủ pháp của em, lẽ cô tuyệt đối còn sức để khỏi cửa. chỉ thấy cô bình thường mà còn mơ hồ cảm nhận dị năng đang hình thành trong cơ thể cô . Nếu đoán lầm, Âu Dương Nhã Chi thể là một sở hữu dị năng nhân tạo.”
“Chẳng trong ký ức của Phác Tuyết Nhi chỉ bảy thôi ? Lẽ nào Âu Dương Nhã Chi cũng là một trong đó?” Lâm Tô Anh thắc mắc.
“Không , cô trong bảy đó. Cho nên nghi ngờ rằng, ngoài căn cứ mà bọn Ma Xà định phá hủy, thể còn một thế lực khác cũng đang tiến hành nghiên cứu loại dị năng .” Hàn Quân Diệp giải thích.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Vậy, em gì?” Lâm Tô Anh hỏi thẳng vấn đề.
“Bạn học của em mất, chẳng em nên đến an ủi bố bạn một chút ?” Hàn Quân Diệp gợi ý.
Lâm Tô Anh mỉm , hiểu ngay ý của Hàn Quân Diệp. “Anh em đến nhà họ Mang để xem thử Đới Nhan Tĩnh thật sự vô tội ?”
“Đó là một phần thôi. Anh còn em điều tra cả dị năng của Âu Dương Nhã Chi nữa.” Hàn Quân Diệp rõ.
Nghe , Lâm Tô Anh gật đầu đồng ý, “Được thôi, ngày mai em sẽ xin nghỉ để đến nhà họ Mang một chuyến. Vậy t.h.i t.h.ể của Đới Nhan Tĩnh giả khi nào các bàn giao cho họ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-742.html.]
“Vụ án coi như khép , chiều nay đội trọng án sẽ bàn giao t.h.i t.h.ể cho nhà họ Mang.” Hàn Quân Diệp đáp."
“Vậy theo thông lệ, ngày mai là lễ truy điệu, ngày sẽ đưa hỏa táng.” Lâm Tô Anh thầm nhẩm tính.
“Thông thường là , nhưng đoán là ngày mai lễ xong họ sẽ đưa hỏa táng luôn. Dù cũng chỉ là giả, kết thúc sớm ngày nào ngày nấy, họ cũng thở phào nhẹ nhõm.” Hàn Quân Diệp phỏng đoán.
Lâm Tô Anh liền : “Vậy sáng mai em sẽ rủ thêm mấy bạn học cùng đến. Dù cũng từng là bạn bè, đến tiễn một đoạn đường cũng là lẽ .” Câu mang hai tầng ý nghĩa, ẩn ý bên trong chỉ hai họ mới hiểu.
Sáng hôm , Lâm Tô Anh gọi điện thoại cho dì Lâm để xin phép nghỉ, đó hẹn Liên Kiều và Hoa Phỉ Phỉ. Cả ba cùng mua hoa tươi đến nhà họ Mang.
Linh đường nhà họ Mang bài trí khá trang trọng, dáng một tang lễ thực thụ. Chỉ điều, những túc trực bên linh cữu về cơ bản chỉ vài hầu trong nhà. Nếu là ngoài tình hình thì thôi, nhưng chính vì rõ nên ai cũng nhà họ Mang chán ngấy vở kịch lắm . Có điều, kịch diễn đến nước , dừng giữa chừng e là thể, đành đ.â.m lao thì theo lao thôi.
Ba Lâm Tô Anh bước , một phụ nữ trung niên tiếp đón. Lâm Tô Anh nhận đây là của Đới Nhan Tĩnh, bèn cất lời: “Cháu chào bác ạ. Chúng cháu là bạn học của Tiểu Tĩnh, hôm nay đến tiễn biệt bạn .”
“Cảm ơn các cháu lòng.” Bà Mang gượng , dáng vẻ trông vô cùng đau buồn.
Ánh mắt Lâm Tô Anh thoáng vẻ trầm tư. Dáng vẻ của bà Mang trông giống đang diễn kịch chút nào. theo lời Hàn Quân Diệp, bà rõ “Đới Nhan Tĩnh” là giả. Nếu , tại thể đau thương sâu sắc đến thế? Chuyện càng lúc càng thú vị. Lâm Tô Anh cảm thấy chuyến uổng công, hóng chuyện gì ho.
Thật Lâm Tô Anh cũng m.á.u hóng chuyện, chỉ là cô khá lười nên đôi khi buồn để tâm. Giờ đang lúc rảnh rỗi, chuyện để ngóng một chút cũng , nếu thú vị còn thể về kể cho Hàn Quân Diệp.
“Bác gái xin nén bi thương.” Liên Kiều cũng lên tiếng an ủi.
Bà Mang chỉ khẽ đỏ hoe mắt, thêm lời nào.
Diễn thì diễn cho tròn vai, Lâm Tô Anh thể để khác sự thật. Cô vẫn tiến lên thắp hương, cúi đầu vái lạy. Thế nhưng, cô rõ cái cúi đầu của những giúp vong hồn an nghỉ, mà ngược còn ảnh hưởng đến họ. Chẳng là vì, tu chân vốn là những kẻ tồn tại ngoài vòng quy luật của trời đất, nên hành động của họ thường gây ảnh hưởng đến vạn vật xung quanh. Nếu khuất là nhân thì , thậm chí còn khí tức của tu chân che chở. Khổ nỗi, “Đới Nhan Tĩnh” giả ngay cả phận cũng , gánh nổi cái vái lạy của cô.