“Giống chỗ nào ? Hai nhà Lâm - Hàn chúng ai mà chẳng là đồ đội vợ lên đầu. Cháu chỉ cần một tiếng, sẽ lập tức bay đến ngay.” Dì Lâm nhướng mày trêu chọc.
Lâm Tô Anh bĩu môi: “Dì , dì đang ghen tị mặt đấy nhé. Con sẽ mách dượng cho coi.”
“Cứ mà mách.” Dì Lâm thẳng thừng đáp . “ đó, cháu gọi điện thoại .”
Lâm Tô Anh đành bất đắc dĩ rút điện thoại, tìm của Hàn Quân Diệp bấm gọi. “Alo, ông xã.”
Đầu dây bên , giọng Hàn Quân Diệp vang lên, mang theo ý : “Sao thế em? Hỗ trợ điều tra xong ?”
Lâm Tô Anh đáp: “Việc đó thì xong , nhưng em quan sát hiện trường và phát hiện một chuyện lạ. Vườn d.ư.ợ.c liệu của chúng hề nhà kính, mà trong tiết trời , hoa hồng nở rộ đến mức chói mắt, mà t.h.i t.h.ể nạn nhân tìm thấy ngay giữa bụi hồng. Vì thế, dì em cho rằng vụ án vượt khỏi phạm vi của một vụ trọng án thông thường.”
Nghe Lâm Tô Anh giải thích, Hàn Quân Diệp lập tức hiểu vấn đề. “Anh hiểu , sẽ dẫn qua ngay.”
“Anh định đích đến ?” Lâm Tô Anh hỏi .
“Dù dạo cũng đang rảnh, sẽ qua đó xem . Em cứ ở trường đợi , lát nữa chúng cùng ăn trưa.” Hàn Quân Diệp dặn dò thêm vài câu mới cúp máy.
Lâm Tô Anh cất điện thoại, ngẩng lên thì thấy đều đang đổ dồn ánh mắt về phía , cô liền : “Mọi đừng , sẽ đích dẫn tới.”
“Tiểu Anh , thể hỏi một chút , tại Thiếu tướng Hàn đích đến đây ?” Liên Kiều tò mò hỏi.
Lâm Tô Anh mỉm đầy bí ẩn: “Lát nữa chị sẽ thôi. Đây là bí mật quốc gia đấy, khi chị còn ký cả thỏa thuận bảo mật nữa.” Nói , cô tinh nghịch khúc khích và bước sang một bên.
Trông Lâm Tô Anh vẻ lơ đãng, nhưng thực chất, cô khắc ghi từng chi tiết của hiện trường trong tâm trí."
"Trước khi Hàn Quân Diệp đến, Hoa Sanh Nghị tới . Vừa tin, ngay: “Hôm qua nhảy xong là cháu và cô tách ạ. Hình như cô chuyện với một bạn học khác, nhưng cháu để ý lắm.”
“Vậy thấy chuyện với cô trông thế nào ?” viên cảnh sát họ Lục hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-735.html.]
“Dạ thấy, nhưng ánh đèn lúc đó sáng lắm nên cháu chỉ nhớ mang máng thôi ạ.” Hoa Sanh Nghị dường như suy nghĩ một lát nghiêm túc gật đầu.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Mời học sinh đến phòng kỹ thuật để phác họa chân dung.” Viên cảnh sát họ Lục gọi một đồng nghiệp đến, dặn đưa Hoa Sanh Nghị tới Cục Cảnh sát để hỗ trợ điều tra.
Hoa Sanh Nghị khỏi, Hàn Quân Diệp cũng dẫn tới. Lâm Tô Anh ngờ dẫn theo là Thiết Huyết và Ngoài Lề. Từ gặp , cô Thiết Huyết đến nước Lợi để tìm Ngoài Lề, ngờ tìm về thật.
“Mọi đến .” Lâm Tô Anh bước tới.
Hàn Quân Diệp nắm lấy tay cô, khẽ cau mày: “Sao tay em lạnh thế ?” Nói , lôi từ trong túi áo một đôi găng tay. Vừa là của , cẩn thận đeo cho cô.
“Tay em lạnh thôi, chứ em thấy lạnh chút nào .” Lâm Tô Anh vội giải thích.
“Chị dâu , chị cứ lời lão đại . Chị mà lạnh, xót nhất chính là lão đại của bọn em đấy.” Thiết Huyết tủm tỉm.
“Lắm lời, còn mau việc .” Hàn Quân Diệp mắng.
Thiết Huyết liếc Ngoài Lề một cái, chỉ nhướng mày tỏ vẻ lười biếng chẳng thèm chấp. Sau đó, Lâm Tô Anh dẫn họ đến cánh đồng hoa hồng.
“Hoa hồng ở đây nở rộ, trông thật yêu diễm.” Hàn Quân Diệp nhận xét.
, “yêu diễm” cũng chính là từ mà Lâm Tô Anh định lúc . Chỉ vì cô khiến khác suy nghĩ nhiều nên mới dùng từ “bắt mắt”.
Ngôn ngữ của hoa hồng đỏ là tình yêu, sắc , sự rạng rỡ và lòng dũng cảm. Lẽ , sắc đỏ của chúng nồng nàn như lửa, nhưng hiểu cả một vườn hoa mắt toát lên một vẻ ma mị, một vẻ dễ dàng mê hoặc lòng .
Thiết Huyết và Ngoài Lề tản , dùng kinh nghiệm của để bắt đầu dò xét. Hàn Quân Diệp và Lâm Tô Anh thẳng vườn hoa mà đến chào dì Lâm : “Dì ạ.”
Dì Lâm : “Quân Diệp, dì mấy hôm nay con trực mà vẫn gọi con tới, ngại quá.”
Lâm Tô Anh thầm bĩu môi. Ngại ngùng gì chứ, nãy chính dì còn mặt dày bắt gọi điện cho , bây giờ tỏ khách sáo. Lâm Tô Anh thầm nghĩ, dì của cô đúng là diễn sâu thật.