“Tiểu Anh!” Hoa Phỉ Phỉ thấy Lâm Tô Anh vẫy tay rối rít chạy tới. Đi cùng cô nàng là Liên Kiều.
“Sao hai tới mà trong?” Lâm Tô Anh tò mò hỏi. Tuy cùng học trường Đại học Y khoa Kinh Thị nhưng khoa của cô và họ khác . Cô theo chuyên ngành Đông y, còn hai cô bạn thì học Tây y. dù là Đông y Tây y, Lâm Tô Anh cũng bao giờ thành kiến gì.
“Bọn đến tìm đây,” Liên Kiều thẳng vấn đề, “Cậu tin đồn gần đây ?”
Lâm Tô Anh mỉm nhẹ: “Mới cổng, mấy đang bàn tán.”
“Chẳng qua là vì cứ học là một chiếc Land Rover đưa đón, nên mới đồn b.a.o n.u.ô.i đấy. Cậu giải thích chút ?” Liên Kiều .
“Người khác nghĩ thì thôi, hai nghĩ thế ?” Lâm Tô Anh tò mò.
“ là cả gan thật đấy, dám giấu bọn tin tức động trời như thế!” Hoa Phỉ Phỉ giả vờ giận dỗi.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Ba đùa rôm rả một hồi cùng kéo đến băng ghế đá dành cho sinh viên nghỉ chân.
Lâm Tô Anh bật thành tiếng: “ thế, đường đường là tiểu thư nhà họ Lâm, con dâu nhà họ Hàn, ngoài cả nhà họ Hàn thì còn ai b.a.o n.u.ô.i nổi chứ.”
“Bọn đăng ký kết hôn , theo pháp luật thì chúng là vợ chồng hợp pháp.” Đối với bạn , Lâm Tô Anh bao giờ giấu giếm.
Liên Kiều và Hoa Phỉ Phỉ liếc , đột nhiên xông tới cù lét Lâm Tô Anh.
“Bảo thiếu gia nhà họ Hàn tới trường, hóa là tìm ! Dám giấu bọn chuyện quan trọng như , đáng phạt!”
“Con dâu nhà họ Hàn... Chờ , chính là vị hôn thê của Hàn Quân Diệp ư?” Hoa Phỉ Phỉ kinh ngạc đến mức thể tin nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-684.html.]
“Vô duyên,” Hoa Phỉ Phỉ lườm cô bạn một cái, “Tiểu thư nhà họ Lâm b.a.o n.u.ô.i khác là may , còn để b.a.o n.u.ô.i ?”
Sau một hồi trêu chọc, Liên Kiều nghiêm túc hỏi: “Tiểu Anh , định xử lý chuyện thế nào? Có cần thiếu gia nhà tay ?”
Lâm Tô Anh chỉ suy nghĩ một lát : “Trước hết cứ điều tra xem ai là kẻ tung tin . Tớ chẳng bao giờ tin chuyện vô duyên vô cớ cả, lửa khói, chắc chắn kẻ cố tình giở trò.”
“Vậy , chúng hãy vai Sherlock Holmes một nào!” Hoa Phỉ Phỉ hào hứng tuyên bố.
“Thôi ơi, Holmes gì chứ, chuyện cần cố công tìm gì.” Lâm Tô Anh thản nhiên , “Có những việc, chúng nên báo cáo với phía nhà trường. Chúng là học sinh ngoan, chuyện .” Nói , cô nháy mắt tinh nghịch: “Cậu quên cô của tớ là ai ?”
“Ách,” Hoa Phỉ Phỉ gãi đầu, “Cậu nhắc tớ cũng quên béng mất. Thôi , chúng là học sinh ngoan, chăm chỉ học tập, ngày ngày tiến bộ.” Nói xong, cô nàng cũng bắt đầu lây tính tưng tửng của bạn .
Lâm Tô Anh lấy điện thoại di động , tìm của cô .
“A lô, cô ạ.”
“Tiểu Anh , chuyện gì thế con? Giờ sắp lớp mà.” Đầu dây bên , cô của Lâm Tô Anh thấy điện thoại của cháu gái, liền mặc kệ cuộc họp buổi sáng đang diễn mà vui vẻ bắt máy."
“Cô ơi, cháu đến cổng trường thấy xì xào chỉ trỏ. Cháu còn tưởng nhạy cảm quá, ai ngờ bạn học là trong trường đang đồn ầm lên chuyện cháu bao nuôi. Nó gọi điện kể khổ với con đây .” Lâm Tô Anh thẳng vấn đề.
“Bao nuôi? Vớ vẩn! Đứa nào to gan dám b.a.o n.u.ô.i cháu gái của , chán sống chắc?” Vừa cháu gái chịu ấm ức lớn như , cô của Lâm Tô Anh lập tức nổi giận. “Cháu yên tâm, chuyện cứ để cho cô. Cô nhất định sẽ lôi cổ kẻ chủ mưu ánh sáng.”
Vừa cúp máy với Lâm Tô Anh, khí thế nữ cường nhân của cô Lâm lập tức bùng nổ. Cô nheo đôi mắt phượng, liếc một vòng khắp các giáo sư, giảng viên mặt ở đây: “Cuộc điện thoại là cháu gái gọi tới. Mọi tại con bé gọi cho đúng lúc ? Là vì trong trường đang tin đồn, nó b.a.o n.u.ô.i đấy! Cháu gái nhà họ Lâm mà cũng đứa dám b.a.o n.u.ô.i ư? Ha! Cái tin đồn nhảm nhí vớ vẩn đó từ mà ? hy vọng các vị ở đây điều tra cho kỹ. Nếu để tra kẻ nào nhúng tay chuyện , bất kể là sinh viên giảng viên, giáo sư, tất cả cuốn gói khỏi trường Đại học Y Kinh Thị cho ! Nơi của chúng chào đón loại chuyên gây rối như !”
Các giáo sư, giảng viên mặt ở đó đưa mắt . Họ là những giáo viên cấp hai, cấp ba tiểu học thông thường, ai nấy đều vị thế và con đường riêng. Dĩ nhiên họ rõ thế của cô Lâm, và cũng thừa những lời cô tuyệt đối chỉ là dọa suông. Nghĩ đến đây, trong lòng họ dấy lên một tia nể phục kỳ lạ với kẻ gây chuyện . là gan to bằng trời, ai chọc chọc nhà họ Lâm, đây chẳng là tự tìm đường c.h.ế.t ?