Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lâm Tô Anh!” Vệ Ngọt Ngào tức điên lên nhưng lời nào để phản bác, bởi vì đúng là cô đang cố tình gây sự với Lâm Tô Anh.
Lần thì Vệ Ngọt Ngào tức đến nỗi đầu óc trống rỗng, chẳng gì, thậm chí quên luôn cả mục đích ban đầu khi đến tìm Lâm Tô Anh.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Bà xã.” lúc , Hàn Quân Diệp lái xe tới, hạ cửa kính xuống, “Có chuyện gì em?”
“Không gì .” Lâm Tô Anh thản nhiên liếc Vệ Ngọt Ngào một cái. “Chỉ là giữa trời đông mà gặp một con ruồi vo ve thôi.” Nói , cô mở cửa xe, ghế phụ.
Còn Hàn Quân Diệp và Lâm Tô Anh thì sớm quẳng chuyện nhà họ Vệ đầu.
Khúc đàn cổ của Lâm Tô Anh trong phút chốc lan truyền khắp giới thượng lưu Kinh Thành. Dù nhiều , nhưng tất cả những ai mặt tại buổi tiệc tối hôm đó đều hết lời ca ngợi rằng tiếng đàn du dương đến mức dư âm của nó dường như vẫn còn vang vọng mãi. Đoạn video ghi màn trình diễn đó cắt ghép thành một bản độc tấu và đăng tải lên mạng. Rất nhanh chóng, lượt xem vượt qua con một triệu.
Danh tiếng của Lâm Tô Anh với tư cách là một nghệ sĩ đàn cổ cũng từ đó mà vang xa. Khi tin đồn , cô ngỡ ngàng một lúc lâu. Dường như cuộc sống bình lặng mà cô hằng mong ước đang ngày một rời xa .
Và điều Lâm Tô Anh càng thể ngờ tới là, cũng vì chuyện mà cô còn ưu ái trao cho danh hiệu “Đệ nhất danh viện Kinh Thành”."
"Dĩ nhiên, những chuyện đó hề ảnh hưởng đến cuộc sống của Lâm Tô Anh. Mọi thứ vẫn diễn như thường lệ, và khi Tết Nguyên Tiêu kết thúc, cô trở trường học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-602.html.]
Thật , nếu vì tham dự đêm hội Nguyên Tiêu, cô đến lớp sớm hơn. Năm cuối cấp bắt đầu học kỳ mới khá sớm, ngay từ ngày mười hai tháng Giêng, mà Lâm Tô Anh học muộn mất mấy ngày.
Lâm Tô Anh đặt chân đến trường, Hương Nghị hí hửng chạy tới trêu chọc: “Ối chà, Đệ nhất danh viện Kinh Thành tới kìa!”
Lâm Tô Anh ngớ : “Đệ nhất danh viện Kinh Thành gì cơ?”
Sau buổi biểu diễn, cô để tâm đến những chuyện bên lề nên chẳng hề gì.
“Tin đồn từ bao giờ ?” Lâm Tô Anh thực sự hiểu nổi, cảm thấy chút dở dở .
Đồng Kiếm phá lên: “Trời ạ, bây giờ cả Kinh Thành ai cũng chuyện , mà nhân vật chính là gì, thật đáng thất vọng quá ! Sau màn trình diễn đàn cổ của hôm đó, phong luôn danh hiệu “Đệ nhất danh viện Kinh Thành” đấy. Giới nhà giàu đang bàn tán xôn xao rằng là hoa chủ, mà nửa còn là Hàn thiếu. Vì thế, tuy nhiều theo đuổi nhưng cũng phận mà chùn bước. Dù , tiêu chuẩn chọn vợ của các ấm nhà giàu bây giờ đều lấy hình mẫu hết .”
Nghe xong, Lâm Tô Anh chỉ khẽ mỉm : “Mấy tin đồn nhảm nhí đó cần để tâm gì. Hơn nữa, chúng đều hiểu mà, bao giờ là tồn tại vì những hư danh đó.”
Tiết học là một tiết tự học. Lâm Tô Anh thấy đều đang chăm chú sách, cô cũng tiện tay lấy một cuốn để xem.