Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Tô Anh thấy thế, khỏi bật thầm trong lòng. Kẻ chắc chán sống , cũng hôm nay là ngày gì, đây là nơi nào mà dám ăn hàm hồ như , chẳng là tự rước họa ?
“Ai ?” Thủ trưởng một tỏ vẻ vui, khẽ nhíu mày.
Lập tức bên cạnh báo cáo, Hàn Quân Diệp đảo mắt qua, chau mày đáp: “Là của nhà họ Vệ.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Ta thấy Vệ Tây Minh cũng là tồi, họ hàng nhà kẻ óc heo thế ?” Nói , ông khẽ cau mày.
Hàn Quân Diệp thì mỉm giải thích: “Thật cũng thể trách Vệ Tây Minh , chuyện là do cảnh gia đình tạo nên. Người nhà họ Vệ bây giờ tài năng mấy, dù là trong quân đội chính trường đều chẳng ai nên chuyện, chỉ Vệ Tây Minh xem như chút tiền đồ, nhưng cũng chỉ quanh quẩn trong giới kinh doanh mà thôi.”
Hàn Quân Diệp thêm, nhưng Lâm Tô Anh hiểu . Tình hình là do nhà họ Vệ đang xuống dốc, nên mới gây chú ý, nhưng cũng lựa chọn thời điểm và địa điểm chứ.
“Ha ha, vị đúng, tương tác với khán giả sân khấu đương nhiên là .” May mà dẫn chương trình là một khéo léo, chỉ trong chớp mắt xoay chuyển bầu khí ngượng ngùng.
“Tiểu Anh, cháu nhất kỳ thi cuối kỳ ?” Thủ trưởng một để tâm đến chuyện vặt vãnh nữa, dù cũng sẽ xử lý.
Thái độ của Lâm Tô Anh khiến Thủ trưởng một bất đắc dĩ lắc đầu: “Cháu bé , lúc trông thì kiêu ngạo, lúc quá khiêm tốn.”
“Hay là để Lâm Tô Anh lên biểu diễn một tiết mục ?” Nguyên Thần đột nhiên lên tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-599.html.]
Lâm Tô Anh liếc xéo Nguyên Thần: “Chú Nguyên, gài bẫy khác là , chú đường đường là một nhân vật lớn đấy.”
Lâm Tô Anh xong thì khẽ nhướng mày: “Cũng tạm ạ, chuyện gì chú?”
“Nói thật nhé, đến cũng tò mò về năng lực của cháu đấy. Cháu còn nhỏ tuổi như , rốt cuộc học hành thế nào mà cái gì cũng tiếp thu nhanh đến thế?” Thủ trưởng một tò mò hỏi.
“Cháu nên lên , như sẽ cho cháu.” Thủ trưởng một cũng khuyên nhủ.
Lâm Tô Anh thì bật : “Có gì ạ, Thủ trưởng cứ bé xé to. Chẳng qua là thường ngày cháu nhiều sách hơn một chút thôi ạ.”
Lâm Tô Anh trầm ngâm một lát: “Nhất định lên biểu diễn ạ?” Thật lòng mà , cô chẳng xem như khỉ trong rạp xiếc, nhưng dĩ nhiên những lời thể miệng.
Nguyên Thần bèn ha hả: “Chú thì gì là nhân vật lớn chứ, bây giờ cũng chỉ là một nhân vật quèn thôi. một điều cháu sai, cảm giác gài bẫy cháu quả thật tuyệt.” Nghe những lời , nếu là khác hẳn sẽ kinh ngạc, nhưng Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp đều Nguyên Thần thực chất là đang nâng đỡ cô.
“Được , lên thì lên .” Lâm Tô Anh cũng tỏ vẻ khách sáo nữa.
Thủ trưởng một gật đầu, vẫy tay hiệu cho thư ký bên cạnh sắp xếp.