Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt gần một tháng trôi qua. Tiết trời cũng dần trở lạnh. Cuối cùng cũng đến ngày Lâm Tô Anh lên đường tới tỉnh Vân. Hàn Quân Diệp vốn định cùng cô, nhưng vì vướng nhiệm vụ đột xuất nên đành lỡ hẹn. Sau khi dặn dò Lâm Tô Anh việc cẩn thận, đành cô cùng Mộc Cát khởi hành.
Nghe tin Lâm Tô Anh sắp đến tỉnh Vân, Lâm Tô Quang và Mộ Huy đều yên tâm, nhất quyết đòi theo. Cuối cùng, hai họ giải quyết bằng một trận tỉ thí, và chiến thắng là Lâm Tô Quang.
Hơn nữa, mục đích thật sự của Lâm Tô Anh trong chuyến là đến núi Đầu Trâu để tìm kiếm nơi cất giấu báu vật đề cập tấm bản đồ kho báu. Tuy nhiên, chuyện cần tiến hành tuần tự.
Lâm Tô Quang chu đáo gọi cho Lâm Tô Anh một ly nước ép: “Biết là em quen đồ ăn máy bay, nhưng cũng ráng ăn một chút , thì lúc về chồng tương lai của em , trách họ chăm sóc em chu đáo.”
Lâm Tô Anh mỉm nhận lấy, trêu chọc: “Em ba giành suất cùng em là nhờ thắng cược trong trận đấu với họ đấy ?”
Lâm Tô Quang vênh váo đáp: “Chút bản lĩnh quèn của thì bì với .”
Anh tự tin thổi phồng, nhưng thật ai cũng thực lực của Lâm Tô Quang và Mộ Huy ngang ngửa , tiến độ tu luyện cũng sàn sàn, thắng chẳng qua là do may mắn mà thôi.
“Tiểu Anh, Hàn thiếu gia cùng, trong lòng chắc là khó chịu lắm nhỉ?” Lần , ngoài Mộc Cát, còn Đỗ Tuyết và Lâm Tô Quang cùng. Đỗ Tuyết theo đúng chuẩn với mục đích du lịch, dù thành tích của cô ở trường cấp ba Ninh Thị luôn , nên như lời cô , đây là tự thưởng cho một kỳ nghỉ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-505.html.]
Lâm Tô Anh liếc xéo cô bạn : “Cậu rảnh rỗi quá nhỉ.”
Tập đoàn Hỗn Độn cũng đang trong giai đoạn đếm ngược đến ngày thành lập. Nếu gì đổi, ngày mắt sẽ rơi dịp Tết Nguyên Đán. Vì , thời điểm đó, cô cần tìm thêm thật nhiều ngọc phỉ thúy để nền tảng vững chắc cho các cửa hàng trang sức của tập đoàn. Và chợ đá thô ở tỉnh Vân chính là cơ hội tuyệt vời cho cô.
Rồi cô sang Lâm Tô Quang, khẽ lắc đầu: “Anh cùng cũng . Em ở tỉnh Vân cũng bán nhiều loại d.ư.ợ.c liệu quý, tìm thứ hữu ích cho xưởng d.ư.ợ.c của .”
Lâm Tô Quang nghiêm túc gật đầu. Hiện tại, xưởng d.ư.ợ.c của vận hành. Tuy lô t.h.u.ố.c đầu tiên vẫn chính thức tung thị trường, nhưng tin chắc rằng với những phương t.h.u.ố.c mà Lâm Tô Anh đưa, chất lượng sản phẩm chắc chắn hề tầm thường. Bởi lẽ, những loại t.h.u.ố.c là sự kết hợp tinh hoa của các loại thảo d.ư.ợ.c đích thực, dù phần lớn chúng chỉ là thảo d.ư.ợ.c thông thường.
Năm tiếng , máy bay từ từ hạ cánh xuống sân bay tỉnh Vân.
Lâm Tô Quang với cô em gái: “Tiểu Anh, chúng cần vội, lát nữa sẽ đến đón.”
Lâm Tô Anh thoáng ngạc nhiên: “Anh quen ?”
“Bạn học đại học của đấy, em cũng mà. Anh học ngành Kinh tế Thương mại ở nước Chí, đúng lúc quen một bạn học đến từ nước Vân. Tên đầy đủ của là A Đỗ Lạc Ngói, thuộc gia tộc Lạc Ngói. Cho nên gọi tắt là thiếu tướng A Đỗ.” Lâm Tô Quang giải thích.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Thiếu tướng ? Em cứ tưởng Quân Diệp là trẻ nhất .” Lâm Tô Anh kinh ngạc, thể ngờ bạn học của trai là một thiếu tướng.