Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Tô Anh nghiêng đầu: “Đi doanh trại cũng thôi, nhưng mà xem, từ lúc khai giảng đến giờ mới học mấy ngày? Đầu tiên là cuộc thi y thuật Đông - Tây y, đó cùng em đến nước Lợi. Khai giảng đầy hai tháng mà nghỉ gần một tháng , đó là còn tính mấy ngày cuối tuần đấy.”
Hàn Quân Diệp suýt nữa thì quên mất vợ thực chất vẫn là một nữ sinh trung học. Anh bật : “Không , xin dời đợt huấn luyện đặc biệt sang kỳ nghỉ đông .”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lâm Tô Anh liếc xéo Hàn Quân Diệp một cái: “Anh thật , rốt cuộc là chuyện gì? Anh đừng là huấn luyện đặc biệt chỉ vì xa em đấy nhé. Em thừa mấy cái đợt huấn luyện đó đối với chẳng thấm cả.”
Hàn Quân Diệp giấu cô, : “Bởi vì rời xa em. Nếu tham gia thì chúng xa ít nhất nửa tháng, nỡ?”
Thôi , cuối cùng Lâm Tô Anh cũng hiểu mục đích của Hàn Quân Diệp. Thì là xa cô. Miệng thì tỏ vẻ chê bai, nhưng trong lòng cô ngọt như mật. “Được , , thấy đáng thương như , em sẽ huấn luyện đặc biệt cùng là chứ gì.”
“Vợ yêu, em tuyệt thật.” Vừa , Hàn Quân Diệp ôm chầm lấy Lâm Tô Anh đặt lên môi cô một nụ hôn sâu.
Đợi buông , Lâm Tô Anh thấy ánh mắt rực lửa d.ụ.c vọng của , bèn nở một nụ thật ngọt ngào: “Chồng yêu, năm ngày tới, tự tìm “chị Năm Ngón Tay” mà giải quyết nhé.”
Cơ thể Hàn Quân Diệp bỗng cứng đờ, vẻ mặt dở dở . Anh lúc mới sực nhớ , mấy hôm nay là ngày “bà dì” ghé thăm vợ yêu. Anh vội dậy, lúng túng : “Anh tắm nước lạnh đây.” Dứt lời liền hấp tấp thẳng phòng tắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-496.html.]
Lâm Tô Anh le lưỡi mặt quỷ, trong lòng thầm nghĩ tranh thủ mấy ngày “ tiện” để trêu chọc Hàn Quân Diệp một phen. Thật tội nghiệp cho Hàn thiếu, năm ngày sắp tới sẽ sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng thế nào đây.
Về phần cha con Âu Dương Lượng và Âu Dương Sở Sở, khi xong email Lâm Tô Anh gửi tới, sắc mặt Âu Dương Lượng lập tức đổi. Gương mặt nhỏ nhắn của Âu Dương Sở Sở thì tức giận đến trắng bệch: “Ba, con là chị thể trơ tráo đến mức chứ? Thôi , hổ thì cũng thôi , đằng còn độc ác như , dám thuê côn đồ định hãm hại chị Tiểu Anh! Cái loại chủ ý tàn độc đó mà chị cũng nghĩ , chị sống yên quá lâu ?”
Âu Dương Sở Sở hỏi thẳng: “Vậy bây giờ chúng ?”
Âu Dương Lượng lắc đầu: “Ba tạm thời cũng thế nào, cứ để chị con về .” Âu Dương Lượng cũng là đang trốn tránh hiện thực, nhưng ông còn cách nào khác, dù đó cũng là con gái ruột của .
Âu Dương Sở Sở gì, chỉ hậm hực phịch xuống ghế sô pha: “Chuyện mà với đây.”
Âu Dương Lượng khẽ lắc đầu, nghĩ đến vợ , ông liền : “May là mấy hôm nay con đang ở nước ngoài, cứ đợi chuyện lắng xuống hẵng .” Dù vợ ông cũng là một gây chuyện, nhưng việc sớm muộn gì cũng tìm cách cho bà .
Vừa dứt lời, Âu Dương Nhã Chi với những bước tao nhã mà bước nhà."