Dị Năng Thần Y Tái Sinh Thời Hiện Đại - Chương 468

Cập nhật lúc: 2025-10-16 09:08:28
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hỗn Độn thở dài, giọng điệu như đang hoài niệm điều gì đó: “Thời viễn cổ, linh khí đất trời vô cùng dồi dào, nên các loại tinh linh sinh sôi nảy nở nhanh, những loài thực vật linh tính như nhiều vô kể. Chỉ là linh khí cạn kiệt, chúng cũng dần biến mất.”

 

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Lâm Tô Anh mân mê tấm lệnh bài Mặc Tử: “Thì nó lợi hại như , thảo nào khoét rỗng để hộp đựng bảo vật.” Dường như tìm cơ quan đóng mở, cô thuận tay ấn chữ “Mặc” tấm lệnh bài."

"Thay vì mở tấm lệnh bài , một lỗ hổng hình tròn hiện đó. Kích thước của nó khiến Lâm Tô Anh khẽ nhướng mày, cô cảm thấy nó trông quen quen, gần như y hệt viên châu mà cô tình cờ con tàu của Nhật. Nghĩ , cô liền lấy nó .

 

“Bà xã, viên châu của em là thế nào ?” Hàn Quân Diệp tò mò hỏi khi thấy vật nhỏ trong tay cô.

 

Lâm Tô Anh giải thích: “Lúc tìm Phật Vàng mặt ngọc, em tình cờ phát hiện nó. Khi đó em chỉ thấy nó đang phát sáng, còn Nhật giấu kín ở phía đông boong tàu nên em đoán chắc là đồ quý giá. Tuy lai lịch của nó, nhưng thấy họ cất giấu bí mật như , chắc chắn lý do. Em nghĩ gặp thì nó là của , thế là tiện tay lấy về luôn. Xem nó và tấm lệnh bài đúng là một cặp .”

 

Quả nhiên, viên châu khít đến mức hảo chỗ lõm tấm lệnh bài, như in một kẽ hở.

 

Ngay khi viên châu lấp đầy chỗ lõm, một tiếng “rắc” khẽ vang lên, tấm Mặc Lệnh bật mở. Bên trong là một tấm bản đồ từ vật liệu kỳ lạ, trông như da mà da. Lâm Tô Anh cẩn thận lấy nó , trải phẳng mặt đất. Tấm bản đồ vẽ một dãy núi trập trùng cùng vài địa danh lạ lẫm. Cô sang Hàn Quân Diệp: “Anh xem, đây là nơi nào ?”

 

Hàn Quân Diệp xem xét một lúc chỉ một góc bản đồ: “Phần giống của Nhật Bản, trông như của Vân Quốc thì hơn.” Anh chỉ sang một vùng núi khác: “Còn chỗ ... Anh nhiệm vụ ở nước ngoài nên khá rành địa lý các nơi. Đây hẳn là núi Đầu Trâu ở nước Anh.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-468.html.]

Hàn Quân Diệp tiếp: “Chỗ đó vẫn còn giữ hệ sinh thái hoang sơ, nhiều thứ ho lắm. Hôm nào rảnh, chúng đến đó chơi. Nếu em thích, bắt cả một con hổ nhốt gian của em để tăng thêm chút sức sống cũng .” Linh viên của cô cái gì cũng , chỉ thiếu mỗi động vật hoang dã, nên mới gợi ý như .

 

Mắt Lâm Tô Anh sáng rực lên: “Thật ạ? Hay quá! Linh viên của em đang thiếu động vật. Đến lúc đó chúng chu du khắp nơi, thấy con gì thú vị thì bắt về nuôi hết!”

 

“Được.” Hàn Quân Diệp mỉm cưng chiều. “Cứ về nước , đợi một thời gian nữa, lúc nào nghỉ phép sẽ đưa em .”

 

Lâm Tô Anh chỉ tấm bản đồ: “Vậy khi nào chúng đến Vân Quốc một chuyến nhé?”

 

“Ừ, cứ theo ý em.”

 

Hai ngày , cảm thấy việc thỏa, Hàn Quân Diệp và Lâm Tô Anh trả phòng, dự định sang một quốc gia khác khi vòng về nước. Dù đây cũng là chuyến trăng mật của họ, tuy thành nhiệm vụ ở Lợi Quốc, nhưng cũng thể về nước ngay lập tức để tránh khác nghi ngờ. Vì , một đường vòng là hợp lý nhất.

 

Nhìn chiếc máy bay dần rời khỏi đường băng, Lâm Tô Anh khỏi cảm thán. Nhiệm vụ thực chất hề dễ dàng, nhưng với sự kết hợp ăn ý của hai vợ chồng, chuyện trở nên đơn giản hơn hẳn. Điểm đến tiếp theo của họ chính là Nhật Bản.

 

Vốn dĩ họ định đến Lễ Quốc, nhưng Lâm Tô Anh nghĩ khác. Người Nhật dám nhòm ngó đến Hoa Hạ, nếu chỉ qua mà thì thật thất lễ quá. Vì , cô quyết định họ nên ghé qua Nhật Bản “dạo chơi” một chuyến cho phép.

 

Loading...