Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vì cách xa nên họ quyết định bộ. Ăn uống xong xuôi, cả nhóm cũng thong thả tản bộ trở về. Mới khỏi khách sạn bao lâu, họ thấy một đám đông đang xúm xem gì đó ở phía .
“Có chuyện gì thế? Mọi tụ tập ở đây gì ?” Lộ Quốc Hoa cũng xem là chút tiếng tăm ở đây, ông bèn chen hỏi.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Bác sĩ Lộ đến ! Bác sĩ Lộ, ngất xỉu!” Một trong đám đông reo lên.
Lộ Quốc Hoa là bác sĩ, ngất xỉu liền vội vàng tới. Lâm Tô Anh và mấy còn cũng tò mò theo xem tình hình.
Nạn nhân là một cụ ông, trông chừng ngoài sáu mươi tuổi. Đây là độ tuổi khá nguy hiểm, bởi vì những lớn tuổi thường vẫn lao động, nhưng sức khỏe và tinh lực cho phép. Vì , ít già đột nhiên thích ăn nhiều thịt cá, đó là tín hiệu cơ thể đang cần bổ sung năng lượng. Tuy nhiên, ăn chắc tiêu hóa hết , ngược nếu cẩn thận sẽ dễ dẫn đến các bệnh “ba cao” như cao huyết áp, mỡ m.á.u cao, đường huyết cao, cùng với các bệnh về tim mạch.
Lâm Tô Anh cụ ông bệnh tim tái phát, hơn nữa còn là dạng đột ngột.
“Cụ Đỗ!” Lộ Quốc Hoa mà quen . Thấy , ông vội vã chạy đến bắt mạch cho ông cụ.
Vừa đặt tay lên cổ tay ông cụ, Lộ Quốc Hoa giật thót trong lòng. Đây là bệnh tim cấp tính, loại bệnh một khi phát tác thì dễ mất mạng. Đối mặt với tình huống , là một thầy t.h.u.ố.c Đông y, Lộ Quốc Hoa phần luống cuống.
Lâm Tô Anh khẽ nhíu mày. Y đức của Lộ Quốc Hoa tồi, nhưng phương pháp điều trị của ông quá bảo thủ. Nhìn vẻ mặt của ông là cô , ông dám tay cứu chữa. Bởi vì trong nhận thức của các thầy t.h.u.ố.c Đông y hiện đại, dù bệnh gì cũng thể chữa, nhưng họ luôn ưu tiên phương pháp điều dưỡng từ từ. Nói trắng là cầu công, chỉ mong .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-46.html.]
Tình trạng của ông Đỗ đang hôn mê mắt cho phép thời gian để từ từ điều trị, nếu châm cứu ngay lúc , chỉ sợ ông lão sẽ trút thở cuối cùng ngay trong cơn mê.
“Bác sĩ Lộ, ạ?” Một bên cạnh lo lắng hỏi, trông vẻ là cận của ông Đỗ.
Lộ Quốc Hoa cau mày: “Sao sức khỏe của ông Đỗ đột nhiên suy yếu thế ? Ông lên cơn đau tim cấp, nhớ tháng lúc kiểm tra sức khỏe tổng quát thứ vẫn còn khá , bây giờ nông nỗi ?”
“Haiz...” Người bên cạnh chỉ thở dài, dám xen chuyện nhà .
“Có chữa ạ?”
“Bây giờ cùng lắm chỉ thể tạm thời kiểm soát tình hình. Mau gọi xe cứu thương, hy vọng còn kịp đến bệnh viện, lo rằng...” Lộ Quốc Hoa ngập ngừng hết, ông dám chắc, nhưng trong lòng cũng hiểu rõ, bệnh của ông Đỗ e rằng đến bệnh viện cũng vô ích.
Bố Lâm bên cạnh chứng kiến bộ sự việc. Ông vốn ấn tượng khá về Lộ Quốc Hoa, hơn nữa đây là chuyện liên quan đến tính mạng con , nên ông sang với Lâm Tô Anh: “Tiểu Anh, nếu con cứu thì cứu .”
Tất nhiên là Lâm Tô Anh thể cứu. Cô liếc Lộ Quốc Hoa một cái đáp: “Bố, con chứng chỉ hành nghề y.”