Mười vệ sĩ cũng thể coi là trông chừng Hàn Quân Diệp từ nhỏ đến lớn, nên , họ ngay đủ tự tin. Vì thế, họ lời nào mà đồng loạt đòn. Cả mười đều đòn cực kỳ nhanh nhẹn, thường khó lòng sánh kịp. Hàn Quân Diệp thì khác. Anh vốn mang trong bản năng mạnh mẽ của một quân nhân, quan trọng hơn, còn là một tu chân giả. Bởi đối với mà , mười họ gộp cũng đỡ nổi một chiêu.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Hàn Quân Diệp thật sự cạn lời với bà quái chiêu của . Rốt cuộc là cùi chỏ của ai mà cứ ngoài thế chứ, bà nào hành hạ con trai như ?
Tuy trong lòng bất mãn, nhưng Hàn Quân Diệp quyết định tạm thời chiều theo ý bà, dù thì việc đón vợ yêu của vẫn quan trọng hơn. Anh đành ném cho một ánh mắt oán trách thẳng lên lầu.
Dương Liễu bên cạnh : “Hàn đại thiếu gia, thời gian chờ ai , nhanh chóng kết thúc thì hơn đấy.”
Bà Hàn bĩu môi: “Con tưởng là giữ lời ? Đi , đúng là sinh con trai chỉ tổ để nó cùi chỏ ngoài.”
Dù mai cũng là ngày trọng đại của , thể tùy tiện để đổ m.á.u . Vì , khi mười cùng lúc tấn công, Hàn Quân Diệp chỉ lùi một bước, pháp nhẹ nhàng lách . Trông thì như né đòn một cách miễn cưỡng, nhưng toát vẻ ung dung tự tại như mây trôi nước chảy, ai cũng đang cố tình nhường.
Đẩy cửa phòng , thấy Lâm Tô Anh, gương mặt vốn ôn hòa của Hàn Quân Diệp càng thêm dịu dàng, ánh mắt tràn ngập tình yêu vô hạn: “Vợ yêu, đến đón em đây.”
“Được , đều qua cả . Mẹ, đừng bày thêm trò gì nữa nhé.” Hàn Quân Diệp ném cho một cái đầy cảnh cáo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-405.html.]
Hàn Quân Diệp liếc Dương Liễu, gương mặt vẫn giữ nụ ôn hòa: “Các vị, xin mạn phép.” Dứt lời, tay. Động tác trông vẻ chậm, nhưng chớp nhoáng khóa chặt yết hầu của một , mỉm : “Nghỉ một lát .” Người vệ sĩ thua trận, lập tức dừng , nhưng nghĩa là Hàn Quân Diệp cũng dừng. Anh vẫn nhanh chậm đòn, tốc độ rõ ràng là cực nhanh nhưng khiến thể thấy từng động tác của . Dáng vẻ khiến trầm trồ thán phục, khiến họ kinh hãi. Thán phục vì động tác của quá tao nhã, một chút gượng ép, kinh hãi vì pháp của một ai thể thoát .
Lâm Tô Anh duyên dáng: “Vất vả cho .” Câu mang vài phần trêu chọc. Hàn Quân Diệp cũng chỉ khổ, ai mà gặp bà như của thì cũng thật sự còn lời nào để .
“Chúng thôi.” Hàn Quân Diệp đành bất đắc dĩ chuyển chủ đề.
Lâm Tô Anh gật đầu: “Đi thôi.”
“Khoan , khoan .” Hai chìm đắm trong thế giới riêng của , quên mất trong phòng vẫn còn những khác."
"Nghe Âu Dương Sở Sở , Lâm Tô Anh ngượng ngùng cúi đầu, còn Hàn Quân Diệp chỉ mỉm . “Cô Âu Dương đây, chẳng lẽ cũng thử thách chúng ?”
Hàn Quân Diệp giả vờ thở dài: “Haizz, còn định chúng kết hôn sẽ mời cô phù dâu, xem ...” Rõ ràng là đang giăng câu.
“A, suýt thì quên mất! Hôm nay hai đính hôn, ngày lành tháng thế , phá đám chứ, mau .” Vốn cũng định hùa trêu chọc một phen, Âu Dương Sở Sở lập tức xe đổi phe.
Lâm Tô Anh nhịn mà bật . Hàn Quân Diệp đúng là cao tay, tay thì thôi, hễ tay là nhắm trúng ngay yếu điểm của khác.