Nghe xong, Lâm Tô Anh dở dở : “Anh đó, em thật sự gì với nữa. Chuyện mà cũng đắc ý ?”
“Đương nhiên là đắc ý ! Người phụ nữ tuyệt vời nhất đời cướp về tay mà.” Hàn Quân Diệp với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Lòng Lâm Tô Anh ấm áp lạ thường. “Người đồn Hàn thiếu lạnh lùng, cao ngạo, em thấy giống một tên vô hơn. Người Hàn thiếu thờ ơ, lãnh đạm, nhưng em cảm thấy chút lưu manh. dù là dịu dàng, lạnh lùng, thờ ơ thế nào nữa, thì giờ đây, cũng ở trong trái tim em từ lâu . Chỉ là tính cách của em cho phép em thể hiện quá nhiều cảm xúc, hy vọng đừng để tâm.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Cô ngốc , tính cách của em lẽ nào còn ?” Hàn Quân Diệp bật khe khẽ. “Em đối với ông xã tương lai của chút lòng tin nào cả.”
Lâm Tô Anh đỏ mặt đáp: “Không lòng tin, chỉ là em giỏi thể hiện tình cảm của thôi.”
“ thấy em như là tuyệt nhất.” Hàn Quân Diệp thầm thấy may mắn vì đủ mặt dày, nếu với tính cách của Lâm Tô Anh, chẳng đến bao giờ cô mới rung động với . Giây phút , lòng cảm thấy thật trọn vẹn, bởi câu êm tai nhất đời: cô , trong lòng cô . Như là quá đủ .
Lâm Tô Anh ngẩng mặt lên Hàn Quân Diệp thì bắt gặp ánh mắt đang cúi xuống . Cô chợt nhận hai cúc áo sơ mi của tháo từ lúc nào . Lâm Tô Anh vội quanh, may mà ở đây ai, cô lườm một cái: “Đồ lỗ mãng.”
Ánh mắt Lâm Tô Anh vẫn còn mơ màng, nhất thời thể tỉnh táo . Gương mặt ửng hồng vì thở dồn dập của cô khiến Hàn Quân Diệp một nữa chút do dự mà chiếm lấy đôi môi mềm mại .
Anh cúi đầu, say đắm hôn lên môi cô. Cô gái , bề ngoài thì bình thản, lạnh lùng, nhưng thực chất chỉ là cách bộc lộ nội tâm. Giờ đây khi trái tim hai hòa chung nhịp đập, nụ hôn quấn quýt càng thêm ngọt ngào. Anh luyến tiếc rời xa, còn cô, dù vẻ động nhưng tự nhiên hòa đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-392.html.]
Đây là đầu tiên hai thổ lộ với , dù những lời quá rõ ràng nhưng cũng đủ để lên tất cả.
Mãi đến khi cả hai dường như thể thở nổi, họ mới tách .
Dù lưu luyến rời, nhưng dù đây cũng là ở bên ngoài, Hàn Quân Diệp vẫn buông tha cho đôi môi hôn đến sưng đỏ.
Hàn Quân Diệp hề tức giận, chỉ thản nhiên : “Hôn vợ của là chuyện thiên kinh địa nghĩa.”
“Nói bậy!” Cô mắng, vội chỉnh trang phục. May mà bây giờ đang là lúc giao mùa hạ thu, hai chiếc cúc áo vốn chỉ để trang trí, bình thường cô cũng cài, nên nhất thời sẽ ai phát hiện điều gì bất thường.
Lắc nhẹ đầu để bản tỉnh táo cơn mơ màng, Lâm Tô Anh mới : “Thật em phản đối chuyện đính hôn với , chỉ là báo cho em một tiếng?”
Hàn Quân Diệp giải thích: “Tối qua lúc về nhà ông nội mới với , nên kịp báo cho em.”
“Biến .” Lâm Tô Anh nhịn buông lời chán ghét. Mới thấy tên tử tế một lúc, mà mới đó chứng nào tật nấy. Cô lạnh lùng liếc một cái, giả vờ vẻ mất hết cả kiên nhẫn.
Hàn Quân Diệp mặt dày tỉnh bơ, ghé sát : “Vợ ơi, em nỡ đuổi ?”