Ăn sáng xong, Lâm Tô Anh lái xe đến Bệnh viện 1 Kinh Thị. Đây là trận chung kết của cuộc thi đấu Y học cổ truyền. Mặc dù kết quả thắng thua gần như còn gì bàn cãi, nhưng Lâm Tô Anh vẫn quên lời hứa với bác cả, vì phẫu thuật cô nhất định sẽ dốc lực.
Viện trưởng La thấy Lâm Tô Anh đến thì vội vàng chạy đón. Dáng vẻ nhiệt tình thái quá của ông khiến cô lùi mấy bước theo phản xạ.
“Viện trưởng La, ngài âm mưu gì với cháu đây ạ?”
Dù Lâm Tô Anh vẫn cậy còn trẻ nên quen ăn ngay thẳng, chứ cô thực sự quen nổi mấy chuyện đấu đá vòng vo với khác.
Nghe Lâm Tô Anh , ánh mắt Viện trưởng La bỗng chốc trở nên đầy ai oán, lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng.
Lâm Tô Anh buồn ông, trêu chọc: “Viện trưởng La, ngài cháu với ánh mắt của mấy ông chồng vợ bỏ thế gì? Có cần cháu chụp gửi cho phu nhân của ngài ?”
“Ấy đừng, đừng mà!” Viện trưởng La vội vàng xua tay từ chối. Ở Bệnh viện 1 thành phố Kinh , ai mà vợ của Viện trưởng La là một nữ cường nhân thứ thiệt. Tuy tình cảm vợ chồng họ , nhưng La phu nhân là một “bình giấm chua di động” chính hiệu. Bình thường , chứ một khi nổi cơn ghen thì đủ để Viện trưởng La “uống trọn cả bình”. Vì , Lâm Tô Anh dọa, ông vội xin tha. Mấy chuyện sợ vợ thế mà đồn ngoài thì mất mặt lắm.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lâm Tô Anh cũng khó xử, cô giải thích: “Viện trưởng La, là thế ạ, ngài cũng cần mời cháu đến khám bệnh . Nếu thật sự ca nào khó, ngài cứ gọi điện cho cháu là . Hồi ở thành phố Ninh, cháu cũng với Viện trưởng Cố như . Thường thì đều nghĩ bác sĩ Đông y càng lớn tuổi càng giỏi, cháu còn trẻ quá, sợ đến lúc đó khó xử. Cứ theo cách cháu , khi nào ca bệnh nan y thì cháu sẽ trực tiếp qua.”
Thực cô cũng dành thời gian lắm, nhưng bây giờ chuyện của cả gia tộc họ Lâm còn đang cần cô sắp xếp , việc riêng của cô vốn nhiều, gần đây phát sinh ít rắc rối. Lâm Tô Anh đôi lúc cũng tự thấy kỳ lạ, rõ ràng “nam châm thị phi”, mà cứ gặp đủ thứ chuyện trời rơi xuống. xảy thì thể ngơ , nên cô đành ưu tiên giải quyết những việc quan trọng mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-368.html.]
“Thôi , Viện trưởng La, ngài cứ thẳng ạ.” Lâm Tô Anh tin rằng một bận rộn như ông tuyệt đối rảnh rỗi đến đây chỉ để tán gẫu. Chắc chắn ông tìm cô là mục đích.
Thấy vòng vo nữa, Viện trưởng La cũng thẳng mục đích của : “Thực cũng chuyện gì to tát, chú chỉ mời cháu đến bệnh viện chúng việc khi hội thảo giao lưu kết thúc.”
Lâm Tô Anh phì : “Viện trưởng La, cháu mới 18 tuổi, vẫn đang học cấp ba, sang năm còn thi đại học nữa. Không cháu cao , mà là thật sự thời gian.”
Viện trưởng La vẫn nản lòng, tiếp tục thuyết phục: “Tô Anh, chú suy nghĩ của cháu. Chú cũng yêu cầu cháu ngày nào cũng đến. Hay là thế , cuối tuần cháu ghé qua một buổi chiều thôi cũng , thật đấy!”
Lời đề nghị của Viện trưởng La khiến Lâm Tô Anh trầm ngâm một lát cũng gật đầu.
“Thôi , cứ theo lời ngài . chúng nhé, nếu thật sự bệnh nhân thì cháu sẽ từ chối đấy.”
Lâm Tô Anh mỉm gật đầu đồng ý.
“Ồ, đây là Bác sĩ Lâm ?”