Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe cô , cả lớp đều bật , vài còn Lâm Tô Anh với ánh mắt đầy ẩn ý. Lúc , cô mới thực sự hiểu vì một như Đường Hân Sóng thể chủ nhiệm ở cái lớp . Chỉ cần xem cách học sinh gọi thầy một cách thiết là đủ . Xem , việc chuyển đến đây hề sai lầm, cô còn những thu hoạch bất ngờ thì .
“Được , em giới thiệu xong . Thầy Đường, em nên ở ạ?” Lâm Tô Anh trưng bộ mặt “em tôn trọng thầy” hỏi.
Đường Hân Sóng bất giác bật : “Vậy em ở dãy thứ sáu, vị trí đầu tiên bên trái , chỗ đó hiện đang trống.”
Trường Trung học 1 Thủ đô áp dụng mô hình mỗi một bàn, và vị trí mà Đường Hân Sóng chỉ ở hàng áp chót.
Lâm Tô Anh cũng chẳng bận tâm, cô chỉ nhún vai một cái thẳng về chỗ của ."
“Chào , tớ là Âu Dương Sở Sở.”
Tan học, cô bạn bàn bắt chuyện.
Âu Dương Sở Sở, cô hai nhà họ Âu Dương. Lâm Tô Anh mỉm đáp : “Chào .”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Lâm Tô Anh, thành phố Ninh của các giáp biển ?” Âu Dương Sở Sở và Âu Dương Nhã Chi là hai chị em khí chất trái ngược. Nếu Nhã Chi mang vẻ kiêu sa thì Sở Sở toát lên một nét trong trẻo, thuần khiết.
“Chào , bạn học Âu Dương.” Lâm Tô Anh mỉm thiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-315.html.]
“Cứ gọi tớ là Sở Sở , đều gọi tớ như .”
“Vậy cũng thể gọi tớ là Tiểu Anh, bạn bè tớ đều gọi thế.”
“Oa, tuyệt quá! Vậy chúng là bạn bè nhé!” Âu Dương Sở Sở quả thật là một cô nàng cực kỳ hòa đồng, chỉ trong nháy mắt vui vẻ sáp gần Lâm Tô Anh.
Lâm Tô Anh bật : “Được thôi.” Một cô gái trong sáng đáng yêu như , cô cũng cảm thấy đáng để kết .
“Tiểu Anh , thành phố Ninh vui ?” Âu Dương Sở Sở tò mò hỏi.
“Cũng lắm.” Lâm Tô Anh ngẫm nghĩ một lát : “Thành phố Ninh nhiều hải sản. Nếu thời gian và ăn đồ tươi sống thì thể đến đó chơi. Tuy ở Kinh Đô cũng nhưng mà tươi ngon bằng hải sản đ.á.n.h bắt tại chỗ .”
“Thật ? Tớ thích ăn nhất đó!” Hóa cô bạn là một tín đồ ẩm thực chính hiệu. Lâm Tô Anh thầm nghĩ, những như thường khá đơn giản và dễ gần.
“Thì là thanh mai trúc mã.” Lâm Tô Anh tủm tỉm .
“Ai thèm thanh mai trúc mã với chứ!” Âu Dương Sở Sở hừ một tiếng. “Lần nào gây họa cũng là tớ chịu trận!”