Lâm Tô Anh dở dở : “Anh gì , đừng quậy nữa. Lần em thấy phong thái của lúc chủ trì buổi đấu giá nên mới thấy thôi.”
“Được thôi.” Thấy Lâm Tô Anh chẳng hứng thú gì với , Hàn Quân Diệp mới yên tâm, “Nếu em thích, , là đ.á.n.h giá cao nhân viên , cứ chọn . Anh sẽ với Lãnh Kiêu, bảo cử Nghiêm Nhan đến hỗ trợ em. mà em cũng núi trông núi nọ, là vượt rào đấy nhé.”
Đến cuối cùng, Hàn thiếu bắt đầu dùng thành ngữ lung tung, khiến Lâm Tô Anh chỉ lườm một cái, lười thèm để ý.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Cùng lúc đó, Lãnh Kiêu đang ở bệnh viện bỗng bất chợt rùng một cái. Phù Thanh Sơn bên cạnh thấy ngạc nhiên hỏi: “Điều hòa lạnh quá ?”
Lãnh Kiêu lắc đầu: “Không , chỉ là cứ cảm giác ai đó đang tính kế .”
“Ai mà dám tính kế Lãnh đại thiếu gia nhà chứ,” Độc Lang tâm trạng , vui vẻ trêu chọc dù chỉ mỗi cái đầu là cử động .
Lãnh Kiêu nhướng mày: “Sao ? Cái vị Hàn đại đội trưởng của chúng , mà tính kế ai, thì tuyệt đối là đối thủ.”
Chỉ thể , Lãnh thiếu gia , thật sự quá hiểu Hàn đại thiếu .
Ăn sáng xong, Lâm Tô Anh quyết định ngoài dạo một lát. Cô thấy lời Hàn Quân Diệp lý, nên định bụng đến Phạm Gia Viên xem thử, vớ món hời. Dù cũng mua một cây gậy chống cho ông nội, nhân tiện xem gì ho .
“Tô Tô, em mua một chiếc xe riêng ?” Hàn Quân Diệp mỉm , ánh mắt vẫn tập trung lái xe, đột nhiên hỏi.
Lâm Tô Anh đáp: “Em cũng đang định mua một chiếc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-256.html.]
Nghe , Hàn Quân Diệp vui vẻ : “Nếu thế thì là hôm nay chúng đến thẳng đại lý 4S xem thử luôn .”
Lâm Tô Anh nghiêng đầu suy nghĩ một lát gật đầu: “Cũng .”
Hàn Quân Diệp liền bẻ lái, hướng về phía thành phố ô tô. Chẳng mấy chốc họ tới nơi. Anh nhanh chóng tìm một chỗ đỗ xe cùng Lâm Tô Anh trong.
“Thích xe nào cứ chọn thoải mái nhé,” Hàn Quân Diệp vẻ đại gia lắm tiền.
Lâm Tô Anh bật : “Này Hàn đại thiếu, hôm nay cứ như trọc phú thế?”
“Gì mà trọc phú chứ,” Hàn Quân Diệp vẻ vui, “Đây gọi là cưng vợ! Em là vợ của , đồ em đương nhiên là thứ em thích nhất.”
Dù Lâm Tô Anh mắng một câu “Nói lung tung” nhưng cũng phản đối gì thêm.
Lâm Tô Anh thì mỉm : “Thực em thế nào cũng . Anh cũng đấy, em ở cảnh giới Kim Đan, thể tự ngưng tụ phi kiếm. Chỉ là tìm một thanh kiếm phù hợp dễ, mà em cũng thích dùng kiếm lắm. Em định thời gian sẽ tự luyện chế một món pháp bảo phi hành thích.”
Hàn Quân Diệp đương nhiên hiểu điều đó: “ chúng đang sống ở thế giới thường, khó tránh khỏi những chuyện trần tục. Đương nhiên tìm một phương tiện nào đó cho thoải mái chứ.”