Dị Năng Thần Y Tái Sinh Thời Hiện Đại - Chương 24

Cập nhật lúc: 2025-10-13 03:34:44
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thôi cần, lát nữa chị sẽ mua cho ba một chai, chị đoán ba nhiều thế lát nữa sẽ khát nước thôi.” Cô với Lâm Tô Viêm: “Lát nữa chị mua nước xong sẽ trông ba, em cứ dạo xung quanh xem . Địa thế ở đây hẳn là một vài loại thảo d.ư.ợ.c âm tính, tìm thứ gì đó ho.”

 

“Vâng ạ.”

Âm linh khí chạm cơ thể, Lâm Tô Anh bất giác rùng . Cô thầm kinh ngạc, cơ thể của vốn là Hỗn Độn Thiên Thể, thể hấp thu bất cứ loại linh khí nào trong trời đất chuyển hóa thành linh khí của riêng . Thế nhưng cô ngờ, luồng âm linh khí sức tác động mạnh mẽ đến . Cô cẩn thận dẫn dắt dòng khí, từ từ hấp thu chuyển hóa thành linh khí cần thiết, cuối cùng quy tụ chúng về đan điền.

 

Linh khí trong đan điền dần dần đầy lên, ngày một dồi dào cho đến khi chạm đến ngưỡng giới hạn. Lâm Tô Anh thể tin thể đột phá ngay lúc , tiến kỳ Luyện Khí. Cơ duyên đến, thể bỏ lỡ, dù mạo hiểm cũng thử một .

 

Cũng may đây chỉ là đột phá lên Luyện Khí, sẽ gây động tĩnh gì quá lớn, chỉ là âm linh khí ở nơi đột nhiên cô hấp thụ sạch sẽ. Trong đầu Lâm Tô Anh chợt lóe lên một ý nghĩ, cô lập tức di chuyển gian của . Nhờ linh khí dồi dào trong gian hỗ trợ, chuyện thuận lợi như nước chảy thành sông, cô đột phá thành công.

 

Từ nơi xa, Hỗn Độn thấy liền khẽ gật đầu, vô cùng hài lòng với sự nỗ lực của Lâm Tô Anh.

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

 

Lâm Tô Anh kiểm tra tình hình cơ thể, đó đến hồ nước trong linh viên định tắm rửa một phen. đến nơi, cô nhận linh viên đổi. Không chỉ diện tích mở rộng thêm cả chục mẫu đất, mà bên cạnh hồ nước còn xuất hiện thêm một ao d.ư.ợ.c thảo.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-24.html.]

Lâm Tô Anh vội vàng tắm rửa sạch sẽ mới cất tiếng gọi: “Hỗn Độn, tại nơi đổi ?”

 

Hỗn Độn hiện , giải thích: “Bởi vì đưa Âm Chi đây. Âm Chi sinh từ âm linh khí. Cô là Hỗn Độn Thiên Thể, linh viên cũng biến đổi theo thể chất của cô, trở thành Hỗn Độn Linh Viên. Vì , khi đưa một loại linh khí mới , linh viên cũng sẽ đổi theo. Ao d.ư.ợ.c thảo cho cơ thể của cô, mỗi sáng cô thể đó ngâm .”

 

“Được .” Lâm Tô Anh hiểu , nghĩ nên ở lâu nên quyết định ngoài ngay.

 

Cô rời khỏi gian, định về gặp ba và . May mà nơi cô xuất hiện ai, nếu cảnh một đột nhiên hiện từ khí chắc chắn sẽ gây chấn động. Dù đây cũng nơi bình thường, mà là một nghĩa trang vắng vẻ. Nào ngờ bao xa, cô thấy một vội vã chạy tới.

 

Người đang tới là một trai trẻ. Dáng vẻ vẻ vội vàng nhưng bước chân hề hoảng loạn chút nào. Khi rõ dung mạo của nọ, Lâm Tô Anh ngây một lúc. Ba và trai cô đều coi là những đàn ông trai, nhưng mặt đây chỉ tuấn tú mà còn toát lên vẻ rắn rỏi, kiên định. Anh một đôi mắt sâu thẳm như đại dương, bí ẩn thăm thẳm thấy đáy, khiến khác thể nào đoán đang nghĩ gì. Gương mặt hảo tựa như sự kết hợp giữa ánh mặt trời rực rỡ và ánh trăng dịu dàng, một vẻ cương nhu hòa quyện đến mức khó tin. Mái tóc đen cắt ngắn chỉ vài phân, cho thấy kiểu nghệ thuật. Anh mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh quân đội cùng một chiếc quần tây màu đỏ, trông phần phóng khoáng, nhưng trực giác mách bảo Lâm Tô Anh rằng hề đơn giản.

 

Dường như cảm nhận ánh mắt của Lâm Tô Anh, đàn ông đó cũng . Trong mắt , cô gái mặt còn trẻ, tầm tuổi học sinh cấp ba. Gương mặt xinh xắn dù còn vương chút nét bầu bĩnh trẻ con nhưng hề lu mờ vẻ của cô. Đặc biệt, nốt chu sa son giữa hai hàng lông mày càng tăng thêm vài phần quyến rũ mê . Một như dường như sinh mang theo sức hút khó cưỡng, nếu nhờ đôi mắt trong veo , lẽ cho rằng cô đang cố tình quyến rũ . chính ánh mắt trong veo đó lên tất cả, hai họ chỉ là tình cờ gặp gỡ.

 

Tình cờ gặp gỡ ? Anh đột nhiên một cảm giác lạ lùng. Chợt nhớ nhiệm vụ của , nhếch miệng . Nụ là nụ trong sáng của thần Apollo, mà là nụ phần lưu manh, vô . Bất kể đó là nụ gì, Lâm Tô Anh vẫn cảm giác đàn ông sẽ là một mầm họa."

 

Loading...