Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Tô Anh vẫn bình tĩnh giá: “Bốn nghìn rưỡi.”
“Một vạn!” Vệ Mật Mật lấn át Lâm Tô Anh ngay lập tức nên vội vàng hét giá."
“Mười nghìn năm trăm.” Lâm Tô Anh vẫn giữ thái độ dửng dưng, thản nhiên giá như thể đó là chuyện hết sức bình thường.
“Hai mươi nghìn.” Vệ Mật Mật quên bẵng rằng thứ mắt chỉ là một món đồ thủ công mỹ nghệ rẻ tiền, trong đầu chỉ còn suy nghĩ hơn thua với Lâm Tô Anh cho bằng .
Ánh mắt Lâm Tô Anh thoáng lóe lên một tia sáng kỳ lạ. “Hai mươi nghìn năm trăm.”
“Ba mươi nghìn.”
“Chín mươi lăm nghìn.”
“Một trăm nghìn!” Vệ Mật Mật mất hết lý trí.
Lâm Tô Anh liếc Vệ Mật Mật, đột ngột nâng giá: “Một trăm năm mươi nghìn.” Cô còn cố tình ném cho đối phương một ánh đầy đắc ý. Trong mắt Vệ Mật Mật, vẻ mặt đắc thắng đó chính là sự khiêu khích trắng trợn, như thể đang chế giễu cô đủ tiền để theo.
“Hai trăm nghìn!” Vệ Mật Mật nghiến răng hét lên.
Cảm thấy cũng đến lúc , Lâm Tô Anh thản nhiên lên tiếng, giọng điệu đầy mỉa mai: “Nhà họ Vệ đúng là lắm tiền, xem chỗ tiêu. Nếu Vệ tiểu thư thích như , cũng nỡ giành giật gì.” Dứt lời, cô còn vẻ cảm thán mà lắc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-235.html.]
Bị khích tướng đến mức mặt đỏ bừng, Vệ Mật Mật gầm lên: “Ba trăm nghìn!”
“Ba trăm nghìn!” Một món đồ thủ công mỹ nghệ mà trả giá đến ba trăm nghìn, ông chủ quán bên cạnh cũng sững sờ, vẻ mặt giấu nổi sự kích động.
Giọng điệu của Lâm Tô Anh qua bình thản, nhưng ý tứ trêu chọc bên trong vô cùng sâu cay. Vệ Tây Minh mới vội vã chạy tới, bắt gặp vẻ mặt sững sờ của em gái thì trong lòng lập tức dấy lên một dự cảm chẳng lành.
Lâm Tô Anh chỉ món đồ thủ công bên cạnh, với Vệ Tây Minh: “Vệ tiểu thư sẵn sàng bỏ ba trăm nghìn để mua một món đồ chỉ đáng giá một nghìn tệ, đúng là điển hình cho kiểu “ tiền thì gì cũng ”.”
“Cái gì?” Vẫn hiểu rõ tình hình, Vệ Tây Minh buột miệng hỏi .
Lâm Tô Anh với ánh mắt thương hại: “Vệ thiếu gia, quả nhiên nhà họ Vệ các tiền thật.”
Sắc mặt Vệ Tây Minh sa sầm, nhưng nổi giận ngay mà chỉ trừng mắt Vệ Mật Mật một lúc lâu. Anh hít một thật sâu để đè nén cơn thịnh nộ. Trước mặt bao nhiêu , thể để nhà họ Vệ mất mặt vì quỵt nợ . Anh dứt khoát rút chi phiếu thanh toán, đó túm lấy tay Vệ Mật Mật, gằn giọng: “Về nhà với ngay!”
Lúc Vệ Mật Mật mới tỉnh táo , nhận gây họa nên cũng dám hó hé nửa lời.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Đi vài bước, Vệ Tây Minh đầu với Lâm Tô Anh: “Tô Anh, khi , Hàn thiếu dặn rằng cổ phần của tập đoàn Kinh Hoành sẽ chuyển cho cô. Khi nào thời gian, cô nhớ đến thủ tục nhé.”