Đương nhiên, chuyện học hành của Lâm Tô Anh cũng ông nội quyết luôn một câu, chuyển trường đến Kinh Đô.
Vậy nên đến thành phố Ninh, đích Lâm Thức Tỉnh dẫn theo mấy em đời thứ ba của nhà họ Lâm cùng Lâm Tô Anh lên đường, còn ba cô thì giữ ở Kinh Đô.
Nhiệm vụ của Lâm Tô Anh chỉ một, đó là thủ tục chuyển trường. Còn nhiệm vụ của mấy em nhà họ Lâm chính là đ.á.n.h sập nhà họ Lưu.
Vừa đến trang viên ở thành phố Ninh, mấy em nhà họ Lâm ngớt lời cảm thán. Bọn họ Lâm Tô Anh mua một trang viên ở đây, nhưng thể ngờ nó lớn đến thế. Lâm Tô Quang thốt lên: “Thảo nào ở đây thoải mái như , cái trang viên quả nhiên tầm thường chút nào.”
Lâm Tô Triết chỉ mỉm nhẹ: “Chủ nhân đầu tiên của trang viên chúng .”
“Là ai ?” Lâm Tô Quang tò mò hỏi.
“Đệ nhất thiếu gia Kinh Đô, Hàn thiếu Hàn Quân Diệp.” Lâm Tô Triết giải thích. “Hàn thiếu là đàn của , về trường tình cờ gặp , chúng mua nhà nên nhượng trang viên . mà tiền gần như đều là của Tiểu Anh bỏ cả.”
Lúc Lâm Thức Tỉnh mới chen : “Được , bàn về vấn đề nữa. Việc chúng cần bây giờ là khiến nhà họ Lưu biến mất. Tiểu Anh, con việc của , cần bận tâm chuyện , dù chậm nhất là mười ngày nữa, nhà họ Lưu sẽ còn tồn tại.”
Thôi , cho nhúng tay thì Lâm Tô Anh cũng mặc kệ. Cô dứt khoát về phòng tiến gian riêng của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-214.html.]
“Hỗn Độn, khỏe ?” Lâm Tô Anh thấy Hỗn Độn liền lên tiếng chào.
Hỗn Độn đáp: “ vẫn , chỉ là dạo hình như thấy cô bận rộn gì cả?”
Lâm Tô Anh chợt sững . , kể từ khi chữa khỏi chân cho ba, cô ít nỗ lực hơn hẳn. Dù vẫn gian luyện công, luyện đan, chế t.h.u.ố.c nhưng còn chăm chỉ như nữa. Dường như cô sinh tính ỳ. Là một tu chân giả, thể sống tùy tâm sở dục, nhưng tuyệt đối phép lười biếng. Nghĩ , cô vội thu tâm tư, thành thật : “Cảm ơn , Hỗn Độn.”
“ dự cảm, chiếc đỉnh thứ hai sắp xuất hiện , cô nhớ chú ý một chút.” Hỗn Độn thêm.
“Chiếc đỉnh thứ hai ở ?” Lâm Tô Anh vội hỏi.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài, Lâm Tô Quang đang về phía phòng Lâm Tô Anh, hí hửng : “Tiểu Anh , đây đặc biệt trở thành một doanh nhân thành đạt, mau mau truyền thụ cho chút kinh nghiệm .”
Thấy trai nhiệt tình như , Lâm Tô Anh cũng từ chối.
“Đổ thạch, giám định bảo vật, luyện đan, bán thuốc, thỉnh thoảng thì chữa bệnh cho . Đó là những cách kiếm tiền.” Lâm Tô Anh chậm rãi giải thích. “Tỷ lệ đổ thạch của là một trăm phần trăm, giám định bảo vật vớ bẫm cũng là một trăm phần trăm. Luyện đan và bán t.h.u.ố.c thì khỏi , thường thì chỉ cần dùng d.ư.ợ.c liệu bình thường để luyện loại đan d.ư.ợ.c khác cần. À, còn cả y thuật nữa. Vậy học cái nào đây?” Lâm Tô Anh hỏi với vẻ mặt đầy trêu chọc.
“Thôi thôi.” Lâm Tô Quang vội xua tay. “Anh hiểu , xem cái năng lực .”
"Giọng Hỗn Độn vang lên thản nhiên: “Ta , chỉ là cảm giác thôi. Dù đến lúc cần xuất hiện thì tự khắc sẽ xuất hiện, chỉ là cô phép trì trệ nữa.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện