Lâm Tô Anh sang với Mộc Cát: “Nếu hứng thú thì cũng thể chọn vài viên chơi thử.”
Cô khẽ nhắm mở mắt, Thiên Nhãn kích hoạt. Toàn bộ cảnh tượng bên trong kho đá lập tức hiện rõ mồn một.
Nhìn thấy tình hình bên trong, Lâm Tô Anh khỏi thầm tán thưởng năng lực của nhân viên Long Đằng. Gần 70% đá thô ở đây đều chứa ngọc phỉ thúy. Tuy chủng loại và phẩm cấp đồng đều, nhưng gần như khối nào cũng ngọc, trong đó ít loại thuộc hàng thượng phẩm. Lâm Tô Anh thật sự nghi ngờ thu mua lô đá cũng sở hữu Thiên Nhãn giống nữa.
Cô ung dung thưởng thức thứ, đoạn đẩy một chiếc xe đẩy hàng cải tiến đặc biệt để thuận tiện cho việc chọn đá.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Ngay khi Thiên Nhãn mở , Lâm Tô Anh cần chọn những khối nào. Vì , cô chút do dự, nhanh chóng chọn xong ba khối đá cần cho cuộc thi. Cô cũng chọn thêm, dù tiền nhưng cô quá phô trương, tránh rước những phiền phức đáng ."
"Lâm Tô Anh , cả quá trình cũng mất hơn mười phút. Thấy cô xuất hiện, Lãnh Kiêu cứ ngỡ chuyện gì, vội vàng hỏi: “Tiểu Anh, em đây? Có chuyện gì ?” Anh nhớ cảnh quan sát qua phòng điều khiển, cũng thấy gì bất thường.
“Không gì, chọn xong .” Lâm Tô Anh chỉ tay những tảng đá chiếc xe tải của .
“Xong ?” Lãnh Kiêu sững . “Nhanh thế?” Anh liếc ba tảng đá thô xe, chúng kích thước trông sàn sàn , khiến khỏi nghi ngờ Lâm Tô Anh chỉ chọn bừa cho xong chuyện. “Tiểu Anh, em chắc đấy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-173.html.]
Lâm Tô Anh thản nhiên sang một bên, tiện tay vớ lấy một chai nước khoáng, mở nắp tu vài ngụm : “Yên tâm , đang gì mà.”
Lãnh Kiêu khổ, lẩm bẩm một : “Anh thật sự yên tâm nổi. Lỡ mà thua, Hàn đại thiếu cũng sẽ vì là bạn thuở nhỏ mà nương tay .” Anh cứ ngỡ nhỏ ai , nào ngờ Lâm Tô Anh thấy hết. Cô bỗng cố tình im lặng, cứ để Lãnh Kiêu lo sốt vó một phen. Phải rằng, tính cách ranh mãnh của Lâm Tô Anh dường như Hàn Quân Diệp lây cho .
“Mộc Cát, vẻ cũng thích cảm giác kích thích khi đổ thạch nhỉ.” Lâm Tô Anh đột nhiên lên tiếng.
Dù thời gian quy định là ba tiếng, nhưng ai bắt buộc dùng hết. Lâm Tô Anh thích lãng phí thời gian việc chọn đá quá lâu, nên trong lúc đợi Giang Mạt Vệ, cô tìm một chỗ xuống lôi điện thoại chơi game.
Phải công nhận, nền văn minh công nghệ ở thế giới lúc nào cũng khiến cô thấy thích, tuy dễ sa đà nhưng thỉnh thoảng buông thả một chút cũng thoải mái. Lâm Tô Anh chơi xong một ván thì Mộc Cát cũng bước .
Tuy bây giờ cô thiếu tiền, nhưng ở thời đại nào ai chê tiền nhiều. Hơn nữa, gặp chuyện gì đó thú vị. Nghĩ , Lâm Tô Anh bỗng nảy một kế hoạch, cô định mở một tiệm trang sức đá quý hoặc đồ cổ giao cho Mộc Cát phụ trách. Thật , lý do lớn nhất là cô cứ lẽo đẽo theo mãi.
Mộc Cát chỉ chọn một tảng đá. Lâm Tô Anh chỉ cần liếc qua là bên trong là một khối hoàng phỉ hiếm . Xem , Mộc Cát cũng là một cao thủ thích thể hiện. Nhìn mang tảng đá cắt, Lâm Tô Anh chợt nảy một ý. Theo như lời vị Lạt Ma của thế kỷ 21, Mộc Cát cần trải nghiệm hết chuyện thế tục, vì đó là cơ duyên của . Nếu , là cứ mở một tiệm trang sức đá quý? Là tử của Lạt Ma, bản lĩnh của Mộc Cát chắc chắn tầm thường. Cứ như , để tài năng của đất dụng võ, mà cô cũng coi như cơ sở để bắt đầu sự nghiệp.