“Xì, món đồ chơi đó thì gì ho chứ. Kết thúc nhanh lên, chị dắt em tìm món xịn hơn. Ví dụ như... ngay mắt đang một món đây .” Lâm Tô Anh cố tình lấp lửng.
“Thật chị?” Lâm Tô Viêm mừng mặt, vội vàng giải quyết trận đấu trong ba nốt nhạc. Cậu điểm huyệt mấy tên ninja quẳng họ sang một bên, đó hí hửng chạy hỏi Lâm Tô Anh: “Chị, đồ chơi mới ở thế?”
Lâm Tô Anh thản nhiên liếc mắt về phía Lãnh Kiêu. Trong lòng gã chợt dâng lên một dự cảm chẳng lành. Quả nhiên, cô chỉ thẳng tay về phía Lãnh Kiêu: “Chính là đó.”
Lâm Tô Viêm nghi hoặc Lãnh Kiêu một lượt sang hỏi chị: “Anh chịu nổi đấy ạ?” là Lãnh Kiêu trông vẻ cao ráo, khung xương chắc chắn, nhưng vẻ ngoài vẫn chút thư sinh yếu đuối. Lâm Tô Viêm rõ sức mạnh cỡ nào, nên khỏi nghi ngờ khả năng chịu đòn của “món đồ chơi” mới .
Bị Lâm Tô Anh gài bẫy, Lãnh Kiêu vốn đang định chuồn cho lẹ, nhưng Lâm Tô Viêm , lòng tự ái của gã lập tức chọc trúng. Gã hắng giọng: “Cậu nhóc gì thế? Không tin ? Cái tạng của , chấp mười thằng như cũng thành vấn đề!”
Mắt Lâm Tô Viêm sáng rực lên, túm lấy tay Lãnh Kiêu kéo : “Đi nào, chúng đấu một trận!”
Lãnh Kiêu rơi thế cưỡi cọp khó xuống, may mà bố Lâm bên cạnh nãy giờ lên tiếng can ngăn: “Đánh đ.ấ.m cái gì nữa! Giải quyết cho xong chuyện về nhà ăn cơm!”
"Nghe bố Lâm , Hàn Quân Diệp vội lên tiếng: “Bác trai, mấy tên cứ để cháu xử lý cho ạ.”
Bố Lâm dù ưa gì cái kẻ cứ lượn lờ quanh con gái , nhưng phong thái của Hàn Quân Diệp cũng tầm thường, bèn hỏi: “Chuyện ... gây phiền phức cho ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-166.html.]
“Không phiền ạ.” Hàn Quân Diệp liếc đám ninja đang bất động đất, một tràng dài mà mặt đỏ, thở gấp, vô cùng cao cả, đường hoàng: “Mấy kẻ là gián điệp, tự ý xâm nhập nước , đương nhiên cơ quan chức năng điều tra. Hơn nữa, chúng sẽ thông qua đại sứ quán để gửi công hàm phản đối. Đất nước chúng là một quốc gia văn minh, pháp luật nghiêm minh, cho phép bất kỳ phần tử bạo lực nào, bất kỳ kẻ nào ý đồ gây nguy hại cho dân tồn tại.”
Lâm Tô Anh chớp mắt, bằng ánh mắt đầy sùng bái. Cô từng nghĩ tới cách như . Cô phận của Hàn Quân Diệp hề đơn giản, nhưng cũng ngờ lợi hại đến mức . Mấy lời mặt dày vô sỉ thế , chắc chỉ mới , mà oái oăm là xong, bố Lâm bên cạnh còn cảm ơn rối rít.
Hàn Quân Diệp sang Lãnh Kiêu: “Còn mau việc .”
Lãnh Kiêu chỉ mũi : “ á?”
“Ngoài thì còn ai.” Hàn Quân Diệp với vẻ mặt “ mà tức chịu ”. “Ở đây ngoài còn ai nữa, chẳng lẽ bắt ?”
Sao tự ? Tiếc là câu Lãnh Kiêu chỉ dám gào thét trong lòng chứ dám , đành cam chịu dậy: “Được , .”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Nói , phía , chẳng lôi từ xó xỉnh nào một chiếc xe bán tải. Không chút nương tay, Lãnh Kiêu quẳng thẳng mấy gã ninja lên thùng xe lái vút .
Thấy Lãnh Kiêu , Hàn Quân Diệp thấy lòng nhẹ nhõm hẳn, sang với bố Lâm: “Bác trai, cũng muộn , cháu mời bác ăn cơm.”