Dị Năng Thần Y Tái Sinh Thời Hiện Đại - Chương 146

Cập nhật lúc: 2025-10-16 08:52:30
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đương nhiên đó chỉ là phương án cuối cùng, nếu gom đủ tiền thì cô sẽ . Theo tính toán hiện tại, cô vẫn còn thiếu một năm trăm triệu. Số tiền lấp đầy , tất cả đều trông chờ hiệu quả của buổi đấu giá Ngọc Cơ Đan. Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao và Ngọc Cơ Đan chính là bộ hy vọng của cô. Còn thiếu bao nhiêu, chỉ đành trông vận may cược đá .

 

Nghĩ , Lâm Tô Anh còn rối rắm nữa, chỉ tắm rửa ngủ, chờ đợi ngày hôm tới.

 

Buổi đấu giá bắt đầu lúc một giờ rưỡi chiều, nhưng những tham gia mặt từ mười hai giờ trưa. Đây là một đặc điểm của nhà đấu giá Long Đằng: họ luôn sắp xếp một buổi tiệc để các vị khách thời gian giao lưu, trò chuyện, nóng bầu khí khi sự kiện chính bắt đầu.

 

Lúc Lâm Tô Anh đến nơi, sảnh tiệc đông nghịt . Người qua kẻ , khí vô cùng náo nhiệt nhưng chẳng hề chút men. Theo quy định của Long Đằng, buổi tiệc phục vụ rượu, chỉ các loại nước ép trái cây tươi và đồ uống nhẹ.

 

“Ồ, đây chẳng là lão Lâm đó ?” Một giọng đầy vẻ khó chịu vang lên, khiến mấy nhà họ Lâm bất giác chau mày.

 

Lâm Tô Anh liền liếc ba . Ba Lâm cũng là một thâm sâu khó lường, kẻ tên Giang Mạt Vệ vốn chẳng ưa gì nhà , chuyện vui vẻ ăn chung bàn .

 

như dự đoán, Giang Mạt Vệ ưỡn cái bụng bia , vênh váo : “ ăn . Tiệc kiểu chỉ dành cho hạng bình dân thôi, đẳng cấp như cần.”

 

Nếu gã là đàn ông, Lâm Tô Anh còn tưởng gã đang chống nạnh, trông chẳng khác gì bà bầu.

 

“Ừm.” Lâm Tô Anh và Lâm Tô Viêm thể lờ Giang Mạt Vệ , nhưng ba Lâm thì thể. Ông khẽ gật đầu: “Lão Giang đấy , dùng bữa cùng chúng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-146.html.]

 

Giang Mạt Vệ khẩy: “Thôi, chúng tự lo .”

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

 

Vốn là tu luyện nên tính tình ôn hòa, ba Lâm bây giờ dường như càng điềm đạm hơn.

 

Hôm nay Lâm Tô Anh cùng ba và Lâm Tô Viêm. Đỗ Tuyết vì tò mò nên cũng dùng thiệp mời của Lâm Tô Triết để theo. Vì đủ thiệp mời nên Mộc Cát đành âm thầm theo bảo vệ chứ lộ diện.

 

Bốn tìm một chiếc bàn trống tự lấy đồ ăn.

 

Người đến chính là chủ nợ của nhà họ Lâm, Giang Mạt Vệ. Đi bên cạnh gã là đứa cháu trai Giang Thanh mà là một cô gái trẻ trạc hai mươi mấy tuổi.

 

“Lão Lâm , ông đừng quên nhé, hôm nay là ngày thứ ba . Chỉ còn bảy ngày nữa thôi, ông trả cho một tỷ đấy. Trả nổi thì lấy trang viên gán nợ đấy.” Giang Mạt Vệ dường như ưa nổi dáng vẻ nhàn nhã của ba Lâm, cố tình chọc ngoáy.

 

Ba Lâm liếc xéo gã: “Chẳng vẫn còn bảy ngày ? trốn mà ông lo.”

 

“Đừng cho ông cơ hội.” Giang Mạt Vệ nham hiểm. “Ông là đại diện cho nhà họ Phó cũ, mà nhà họ Phó cũng là gia tộc xuất từ nghề giám định bảo vật, cược đá. Tuy bây giờ nhà họ Phó suy tàn, nhưng dù gì ông cũng từng là của Phó gia. báo cho ông một tin, năm ngày nữa, tại chợ văn hóa thành phố Ninh sẽ tổ chức một đại hội giao lưu cược đá và giám định bảo vật quy mô nhỏ. Khi đó sẽ ít đá thô đưa tới. cho các một cơ hội, chúng thi đấu ba ván thắng hai, chỉ cần đá mà các chọn thắng đá của , khoản nợ thể gia hạn thêm vài ngày.”

“Không cần.” Ba Lâm còn kịp lên tiếng, Lâm Tô Anh cất lời.

 

Loading...