Dị Năng Thần Y Tái Sinh Thời Hiện Đại - Chương 129

Cập nhật lúc: 2025-10-16 08:51:53
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Được.” Lâm Tô Anh cũng chẳng nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy lời dường như gì đó sai sai. Đang định nghĩ kỹ hơn thì Hàn Quân Diệp hỏi: “Sao em đến cung điện Blair?”

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

 

“Hôm nay em cứ cảm thấy một ánh mắt lạ đang , hóa .” Lâm Tô Anh câu của Hàn Quân Diệp kéo suy nghĩ mất.

 

“Ừ, vốn chẳng ý đồ gì với cung điện Blair, chỉ là họ sắp tổ chức một đại lễ long trọng nên đến xem xét tình hình, để phòng kẻ giở trò. Lần do đang nhiệm vụ ở gần khu trượt tuyết nên lệnh ghé qua đây luôn. Cũng may là đến, nếu thì em ... Sao em thành của họ thế ?” Hàn Quân Diệp hỏi.

 

Lâm Tô Anh cũng giấu giếm: “Em vô tình mua một cái bát ở chợ đồ lưu niệm, ai ngờ đó là Bảo vật Phật môn – Kim Linh Bát. Em giữ cũng vô dụng nên tiện tay tặng luôn. Sau đó thì... em nghĩ thấy cũng tệ, ít nhất ở đây thích hợp để em tu luyện.”

 

Lâm Tô Anh hề nhận , ngoài của , cô tin tưởng Hàn Quân Diệp một cách khó hiểu đến . Nếu , với tính cách của cô, cô sẽ bao giờ kể cho những chuyện .

 

Hàn Quân Diệp gật đầu tỏ vẻ hiểu: “Khi nào em định về thành phố Ninh?”

 

“Chắc là ngày mai. Em với bạn đồng hành , bảo họ thu dọn hành lý. Tụi em du lịch bụi thôi, về sớm một chút cũng .” Lâm Tô Anh đáp.

 

“Được .” Hàn Quân Diệp gật đầu, tiện tay cầm lấy chiếc điện thoại của Lâm Tô Anh bàn , thản nhiên bấm vài . “Đây là của , chuyện gì thì gọi.” Nói xong, đặt điện thoại về chỗ cũ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-129.html.]

Lâm Tô Anh xua xua tay, dù cô cũng từ chối , còn thắng là chuyện của . Nghĩ , cô cũng chẳng buồn để tâm đến Hàn Quân Diệp nữa. Cơn buồn ngủ chợt ập đến, mí mắt cô nặng trĩu. Dù cả ngày chẳng gì mệt nhọc nhưng cô vẫn thấy oải. Chẳng hiểu vì , một vốn luôn cảnh giác như cô thể mơ màng , dần dần ngủ say trong vòng tay của Hàn Quân Diệp.

 

Hàn Quân Diệp cúi xuống cô gái đang ngủ say sưa với thở đều đặn trong lòng , khóe miệng bất giác cong lên thành một nụ dịu dàng. Anh nhẹ nhàng bế cô lên, đặt cô xuống giường kéo chăn đắp cẩn thận. Anh còn chỉnh nhiệt độ điều hòa đến mức phù hợp nhất cho giấc ngủ, lặng lẽ ngắm cô gái một lúc lâu mới dậy, rời qua lối cửa sổ.

 

Vừa nhảy khỏi cửa sổ, Hàn Quân Diệp thấy một bóng cách đó xa, đang ngước bầu trời. Anh bước tới.

 

“Hàn thí chủ, lâu gặp.” Người cất tiếng, dường như sớm đoán sự xuất hiện của . “Sao ngài nhã hứng dạo chơi ở đây ? Ban đêm ở khu tuyết lạnh lắm đấy.”

 

“Đã lâu thấy.”

 

chỉ đến thăm vợ thôi.” Hàn Quân Diệp thản nhiên đáp.

 

Người thở dài: “Quả nhiên là .” Hồi lâu , đó mới tiếp: “Dù thì đây cũng là cung điện Blair của chúng .”

 

“Cho nên, chuyện sẽ gánh hết.” Vẻ mặt Hàn Quân Diệp trở nên lạnh lùng. “Chỉ là, hy vọng các toan tính điều gì với cô .”

 

“Sẽ .” Người quả quyết. “Trên đời , ai thể tính kế , Thiên Đạo cũng cho phép.”

 

Loading...