Dị Năng Thần Y Tái Sinh Thời Hiện Đại - Chương 110

Cập nhật lúc: 2025-10-16 08:51:12
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Xin , trông chừng Vô Song cẩn thận nên phiền ngài .” Lâm Tô Anh thản nhiên xuống đối diện đàn ông bí ẩn, thái độ khách sáo gượng gạo, cũng chẳng hề thất lễ.

 

“Mỗi cuộc gặp gỡ đều là duyên phận. Giữa và cô nương đây định sẽ gặp mặt , Vô Song chẳng qua chỉ là một sợi dây kết nối mà thôi.” Người đàn ông bí ẩn cất giọng điềm nhiên, hề ý trách cứ Vô Song.

 

Lâm Tô Anh mỉm đáp : “Tiên sinh trách tội, đó cũng là phúc đức của nó.”

 

Người đàn ông bí ẩn mỉm rót một chén , đẩy về phía Lâm Tô Anh. Từng cử chỉ của ông tao nhã, thuần thục, tựa như lặp lặp hàng ngàn . “Cô nương và Ẩn Môn chúng duyên.”

 

Ẩn Môn? Lâm Tô Anh chỉ thoáng kinh ngạc bừng tỉnh ngay. Hóa mặt chính là vị Môn chủ thần bí của Ẩn Môn.

 

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Nghe đồn Ẩn Môn lịch sử mấy ngàn năm, nhưng gặp của môn phái từ đến nay đều xem duyên phận.

 

thể ngờ Môn chủ Ẩn Môn ẩn trong chốn tiên cảnh tách biệt với thế giới bên ngoài .

 

Lâm Tô Anh chỉ nốt chu sa trán : “Hẳn là vết cũng là nhờ Môn chủ tay giúp đỡ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-110.html.]

“Cô nương là duyên lớn, Ẩn Môn chẳng giúp gì nhiều, chỉ chút tín ngưỡng thể hỗ trợ cô mà thôi.” Môn chủ Ẩn Môn dường như hề để tâm đến chuyện .

 

Lâm Tô Anh thẳng ông: “Vô Song gặp Môn chủ là cơ duyên của nó, nhận tín ngưỡng ở đây cũng là cơ duyên của . dù là của ai nữa, thì nhân quả vẫn cần giải quyết.”

 

gì thêm, chỉ nâng chén lên khẽ nhấp một ngụm. Phải công nhận, do Môn chủ Ẩn Môn pha hương thơm vô cùng thanh khiết. Vị đến miệng, Lâm Tô Anh cảm thấy sảng khoái, tinh thần phấn chấn, đủ thấy chén chứa đựng linh khí dồi dào đến mức nào. “Trà ngon.”

 

“Cô nương thích thì cứ lấy một ít mang về dùng khi .” Môn chủ Ẩn Môn tỏ hào phóng.

 

Người tu luyện xem trọng nhất là nhân quả. Nếu cô và Vô Song nhận cơ duyên, gieo nhân, tự nhiên gánh lấy quả.

 

Lâm Tô Anh cũng một cô gái 17 tuổi thực sự, mà là một “lão yêu quái” sống mấy trăm năm, cũng coi như trải qua ít thăng trầm thế sự. Vì , cô tin lòng của Môn chủ Ẩn Môn chẳng vì mục đích gì.

 

Vị Môn chủ nâng chén của lên, khẽ đưa lên mũi ngửi hương thơm mới nhấp một ngụm. Sau khi đặt chén xuống, tay của ông bắt đầu mân mê một chuỗi vòng gỗ trầm hương. “Cô nương từng qua truyền thuyết về sự kế thừa của chúng ?”

 

Lâm Tô Anh ngờ vực ông: “Không từng câu dân gian “vô công bất thụ lộc” ? Tiên sinh chuyện gì cứ thẳng.”

 

Môn chủ Ẩn Môn Vô Song trong lòng Lâm Tô Anh, ánh mắt ánh lên nụ yêu thương chân thành: “Lẽ nên nhập thế. Ban đầu còn lo lắng việc sẽ mang đến điều cho nó, nhưng giờ gặp cô nương, hiểu . Đây thực chất là cơ duyên của nó, và cơ duyên đó cô. Chuyện và nó gặp gỡ là cái nhân từ lâu về , gặp chẳng qua chỉ là kết quả mà thôi, cô nương cần quá bận lòng.”

Loading...