Dị Năng Thần Y Tái Sinh Thời Hiện Đại - Chương 1002

Cập nhật lúc: 2025-10-16 09:32:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ánh mắt Vô Tình đạo nhân một tia d.a.o động: “Là do cô ăn trộm.”

 

“Đó trọng tội. Con bé đó là nữ hài tử, Ngọc Đàn Hương Hoa vốn sức hấp dẫn đặc biệt với họ. Hơn nữa, con bé cũng chừng mực, hái hết mà chỉ lấy một đóa. Con dùng Ngọc Nát Chỉ là quá vô tình .” Lão đạo nhân áo trắng tiếp lời: “Vô Tình , Vô Tình Đạo của đạo quán chúng là “tưởng như vô tình nhưng hữu tình”. Con vẫn lĩnh ngộ , thế nên mới kẹt ở đỉnh cấp Nguyên Anh mãi đột phá . Bây giờ, lệnh cho con rời khỏi đạo quán, tìm cô gái đó và chữa khỏi vết thương do Ngọc Nát Chỉ gây cho cô .”

 

“Vâng.” Vô Tình chân nhân cúi đầu, “Vậy, việc trong đạo quán đành tạm phiền sư phụ lo liệu.”

 

“Đi . Hy vọng con thể lĩnh ngộ cái gì là “vô tình” chân chính.” Lão đạo nhân áo trắng xong liền biến mất một dấu vết."

"Về đến nhà, Kiều Kiều cảm thấy cổ tay đau âm ỉ. Cô vén tay áo lên, kinh ngạc phát hiện một vệt tay đỏ ửng hằn rõ da thịt. Nhớ hành động của gã đạo sĩ lúc nãy, Kiều Kiều lập tức hiểu đây là dấu vết do để .

 

“Tên đạo sĩ c.h.ế.t tiệt!” cô thầm rủa, đoạn lấy đan d.ư.ợ.c uống, lấy t.h.u.ố.c mỡ bôi lên vết đỏ. kỳ lạ , dù thế nào, dấu vết cũng chịu biến mất.

 

Kiều Kiều khẽ chau mày. Thứ cô quý trọng nhất đời chính là làn da của , mà giờ đây, cổ tay trắng ngần thêm một dấu tay xí, bảo cô vui cho nổi. “C.h.ế.t tiệt, ngay cả Ngọc Cơ Hoàn cũng vô dụng thế ?”

 

“Đây là Ngọc Nát Chỉ. Trừ phi tay hóa giải, nếu vết hằn sẽ theo ngươi cả đời.”

 

Một giọng trầm thấp bỗng vang lên khiến Kiều Kiều giật nảy . Cô phắt , thấy một đạo sĩ áo đen trong nhà tự lúc nào.

 

“Này, phép lịch sự ? Ai cho tự tiện xông nhà khác thế hả? Quá đáng thôi chứ!” Thế nhưng, giọng điệu đanh đá của Kiều Kiều chẳng hề nao núng.

 

Vô Tình chân nhân liếc Kiều Kiều, lạnh lùng lệnh: “Đem Ngọc Đàn Hương Hoa đây.”

 

“Không đưa.” Kiều Kiều thẳng thừng từ chối. “Đồ tay thì là của .” Cô bĩu môi thách thức: “Có giỏi thì đến mà cướp .”

 

Vô Tình chân nhân cau mày, ánh mắt quét một lượt từ xuống đ.á.n.h giá Kiều Kiều. “Nếu ngươi chịu đưa , sẽ hóa giải Ngọc Nát Chỉ cho ngươi.”

 

“Không giải thì thôi, cũng chẳng thèm!” Kiều Kiều xua tay tỏ vẻ bất cần. Dù vết hằn tay quả thực chướng mắt, nhưng bảo cô chịu thua ư, đừng mơ!

 

Cô hừ lạnh một tiếng, thẳng phòng đóng sầm cửa , mặc kệ vị khách mời . Vừa phòng, Kiều Kiều leo lên giường ngủ, chẳng buồn để tâm đến sự hiện diện của đàn ông ngoài .

 

Sáng hôm , Kiều Kiều bước khỏi phòng thấy Vô Tình chân nhân vẫn nguyên ở đó. Cô ngạc nhiên hỏi: “Sao vẫn ?”

 

Vô Tình chân nhân thẳng: “Ngọc Nát Chỉ của ngươi vẫn giải.”

 

“Hừ, thì mau giải biến cho nhanh!” Kiều Kiều cau .

 

Vô Tình chân nhân lắc đầu, giải thích: “Ngọc Nát Chỉ cứ bảy ngày mới giải một , tổng cộng là bảy . Bây giờ đủ bảy ngày, nên thể hóa giải cho ngươi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-1002.html.]

“Đậu má, cái quái gì thế ?” Kiều Kiều nhịn văng tục một câu.

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

 

Sự kiên nhẫn trong đời của cô dường như Vô Tình chân nhân mài cho bằng hết. Cô lắc đầu, gằn giọng: “Anh ơn để yên.”

 

chằm chằm gương mặt chút biểu cảm của , buột miệng hỏi: “Chẳng lẽ những tu luyện Vô Tình Đạo đều là một lũ mặt liệt như cả ?”

 

Vô Tình chân nhân bất đắc dĩ nhắc nhở: “Là con gái, nên văn nhã một chút.”

 

“Hay là để chấm cho một nốt thủ cung sa xem vui nổi nhé?” Kiều Kiều gắt .

 

Đối mặt với lời lẽ sắc như d.a.o của cô, Vô Tình chân nhân chỉ nhắm mắt , dường như hề thấy. Hắn khẽ cau mày, trong mắt ánh lên vẻ hoang mang khó hiểu, tài nào hiểu nổi tại cô gái cứng đầu đến . Nhớ lời sư phụ dặn, tự hỏi, lẽ nào quá cố chấp chăng?

 

Thấy Vô Tình chân nhân thèm đôi co, Kiều Kiều cũng lười thêm, tự bếp chút gì đó để ăn.

 

Vô Tình chân nhân thấy cô ăn ngon lành, bèn lên tiếng: “Người tu luyện nên tiết chế ham ăn uống.”

 

“Người nhà chỉ dạy rằng, ăn, chơi, , quậy, chẳng việc gì kìm nén bản cả. Nhà chúng ai cũng .” Kiều Kiều ăn đáp trả, “Dù tu luyện cần ăn uống, nhưng cái cảm giác hạnh phúc khi thưởng thức mỹ thực là thứ mà những kẻ như sẽ bao giờ hiểu .”

“Cảm giác hạnh phúc ư? Đó là gì ?” Vô Tình chân nhân quả thật cảm giác hạnh phúc rốt cuộc là thứ gì.

 

Kiều Kiều nhướng mày: “Thứ chỉ thể cảm nhận chứ thể diễn tả bằng lời .”

 

Vô Tình chân nhân hỏi thêm, chỉ đáp: “Trong bốn mươi chín ngày tới, sẽ luôn theo cô, cho đến khi chiếc nhẫn Ngọc Nát tay cô gỡ bỏ.”

 

“Anh theo cũng vấn đề gì, nhưng , đừng hòng trả hoa Đàn Hương Ngọc cho .” Kiều Kiều thẳng thừng.

 

Hai đang chuyện thì bên ngoài bỗng vang lên tiếng còi báo động dồn dập. Kiều Kiều vội vã chạy , túm lấy một đường hỏi: “Có chuyện gì thế?”

 

Người đó hốt hoảng đáp: “Có... quái vật!”

 

“Quái vật?” Kiều Kiều lấy lạ, chẳng lẽ nơi cũng màn siêu nhân đại chiến quái vật ? Tò mò, cô lập tức bay vút lên đỉnh tường thành cao nhất xuống. Quả nhiên, phía ngoài cổng thành quái vật trùng trùng điệp điệp vây kín.

 

“Quái vật vây thành ư? Sao thể thế ?” Kiều Kiều kinh ngạc.

 

“Cứ năm mươi năm một .” Vô Tình chân nhân cũng bay đến bên cạnh cô, thản nhiên liếc bầy quái vật bên lao vút . Chỉ với một nhát đao, vô quái vật hóa thành tro bụi.

 

Lúc , Kiều Kiều cũng chẳng tâm trạng đấu võ mồm với Vô Tình chân nhân. Cô lập tức rút kiếm lao theo, kiếm quang lóe lên, quét sạch một mảng lớn quái vật trong nháy mắt.

 

 

Loading...